Lâm Hồi Âm đứng trước cung điện của Dạ Huyền hít sâu một hơi sau đó cúi thấp đầu bước vào.
Tuy cung điện của Dạ Huyền không đồ sộ như cung Thái Tử nhưng lại tao nhã, đẹp và tĩnh mĩnh lại có thừa. Bên trong là một loạt cây đại thụ che trời, che lấp mất hơn một nửa ánh mặt trời nên có chút âm u.
Lâm Hồi Âm còn chưa đi đến cửa cung điện thì đã thấy một thị nữ bụm mặt khóc lóc chạy ra. Lâm Hồi Âm vội vàng đuổi kịp nhìn thấy người thị nữ kia chạy vào một trong gian phòng, ở đó có rất nhiều thị nữ khác vây lại, dùng khăn tay giúp ngời kia lau nước mắt: "Ta không biết Nhị hoàng tử đang nghỉ ngơi nên dâng trà chiều lên, đánh thức hắn, hắn không nói hai lời để toàn bộ trà nóng lên người ta.
Một thị nữ vội vàng bôi thuốc mỡ cho người thị nữ kia: "Đừng khóc, cũng may chưa giết ngươi."
"Đúng vậy mấy hôm trước có một thị nữ không cẩn thận xông vào lúc nhị Hoàng Tử đang tắm, hắn không nói một lời trực tiếp giết chết nàng ta."
"Cái này tính là gì, còn có chuyện thảm hơn ấy..."
...
Nhưng người thị nữ kia thay phiên nhau nêu lên tội ác cảu Dạ Huyền.
Lâm Hồi Âm đứng bên ngoài nghe những lời này thì nhếch miệng. Quả nhiên suy nghĩ của mọi người là đúng, lúc tất cả đều nói ngươi có vấn đề thì nhất định ngươi thật sự có ván đèn. Đáng đời, không ai khen Dạ Huyền tốt.
Mấy thị nữ cũng rất bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387323/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.