Hắn ngủ say như vậy yên tĩnh mà xinh đẹp đến tuyệt trần. Mang lại cho người khác một cảm giác mềm mại, không hề thấy một chút cảm giác công kích nguy hiểm nào.
Hắn như vậy thật sự rất đẹp, còn kèm theo một cảm giác âm u. Nếu không phải động chút là giết người, Lâm Hồi Âm tin sẽ có nhiều người yêu hắn.
Chỉ tiếc là tính khí hắn quá kém, tính cách quá cao ngạo, không để ai vào mắt, pháp thuật quá lợi hại
Được rồi, phát thuật lợi hại không phải là khuyết điểm, nhưng động chút lại giết người thì thật sự là rất đáng ghét.
Lâm Hồi ÂM yên lặng suy nghĩ một lần, thật không nghĩ ra Dạ Huyền có gì tốt. Vậy nên nhếch môi yên lặng bước lên trước hai bước, sau đó cúi đầu cố ý nói giọng khác, cung kính: "Nhị hoàng tử đồ dùng tắm của ngài đã chuẩn bị tốt."
Dạ Huyền chậm rãi mở mắt lười biếng rời giường, cũng không thèm liếc mắt đến thị nữ trước mắt mà bước về phía trước.
Hắn đi rất nhanh, Lâm Hồi Âm bước không kịp khó tránh khỏi thỉnh thoảng lại vừa đi vừa chạy. Người đàn ông kia đưa lưng về phía nàng, vậy nên nàng đánh bạo ngẩng đầu lên, nhìn dáng đi của hắn, không nhanh không chậm. Áo hồng tóc bạc rất mê hoặc, chỉ tùy tiện bước đi mà cũng có bao nhiêu kinh diễm.
Nơi Dạ Huyền tắm là một trong rừng trúc, cách rất xa còn có mấy làn khói trắng nhẹ bay lên. Sau khi bước vào Lâm Hồi Âm mới phát hiện bốn phương tám hướng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387325/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.