Hôm sau tỉnh lại, ánh nắng ngoài cửa sổ đã lên cao. Nàng đã quay lại điện thái tử, nếu không phải trên thân còn cảm giác đau đớn thì có lẽ đêm hôm qua chỉ là giấc mộng mà thôi.
Chỉ là hôm qua nàng đã đánh thương tên đàn ông biến thái bắt cóc nàng. Bây giờ chỉ cần xem xem trên người họ có có vết cấu của nàng không thì có thể biết được đó là người nào rồi.
Hắc thái tử giết người không chớp mắt, nàng không dám trêu chọc hắn. Nếu không lỡ chọc hắn nổi giận rồi thì hắn sẽ không do dự vào vung tay vặn đầu nàng mất, cái gia quá đắt. Vậy nên nàng chỉ có thể tìm đến Hoàng thái tử thôi.
Bất kể trên người Hoàng Thái tử có hay không có vết thương chỉ cần nàng nhìn thấy thì có thể biết được chính xác ai là người bắt cóc nàng rồi. Nhưng mà phải làm thế nào đây?
Lâm Hồi Âm ngồi nghệt ra, cau mày suy nghĩ cũng hơn nửa ngày rốt cuộc ánh mắt sáng lên, nhanh chóng vén chăn trên người gọi người đến hầu hạ mình rời giường.
Đợi đến lúc nàng chỉnh đốn ổn thỏa thì cũng không chờ nữa mà vội vàng chạy đến Từ Thiên Điện.
Trong cung thái tử tất cả người hầu đếu biết nàng, thấy nàng đến thì họ đều khom người: "Hồi Âm tiểu thư."
Lâm Hồi Âm dòm vào trong chánh điện dò xét nhưng không thấy dáng người Triêu Ca đâu, lúc này mới hỏi một thị nữ bên cạnh: "Thái Tử đâu?"
"Hồi Âm tiểu thư, sáng sớm hôm nay Thái Tử đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387321/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.