Chương trước
Chương sau
Hậu cung quyên góp hơn mười vạn lượng, Hoàng Đế tâm tình tốt hơn rất nhiều, không cần lo lắng quốc khố hao hụt như trước, nhưng bao nhiêu đây không đủ cho vài cái huyện dân chúng, hắn quyết định điều tra quan viên trong các huyện đó, xét vài cái nhà liền đủ đi, một đám đều không phải trong sạch gì, cũng xem như cảnh cáo người khác.
"Hồi bẩm Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương cầu kiến"
Tỉnh đế nhướng mày, Hoàng hậu đến là có chuyện gì? Hoặc là Niệm Nhi lại có chủ ý gì khác?
"Mời người vào đi".
Hoàng hậu bước vào hành lễ, không vòng vo như trước, nhanh chóng nói ra ý đồ đến "Ngọc Hiền Phi sáng nay thỉnh an có đưa đến một khối hồng mã nảo, nói là muốn đưa đi làm thành vài bộ diêu, đợi sau khi quyên góp xong, nhà ai đóng góp nhiều nhất liền thưởng cho nữ nhi nhà đó lấy làm khích lệ, nếu có trong cung ấn tính thì cao quý gấp vạn lần.


Vài ngày trước biết được Vĩnh An Bá Phủ, nhị lão gia tham gia vào khuyên can Hoàng thượng nhận con thừa tự, Nhị thái thái ra sức khuyên can, cuối cùng bị đánh tới ngất đi, mẫu tử bốn người bị đưa đi thôn trang, nói là dưỡng bệnh, còn không cho lấy đi của hồi môn.
Bởi vì bị đánh quá nặng, cho dù hai cái nhi tử cùng tiểu nữ nhi ngày đên hầu hạ, cũng cần đến mười ngày mới ngồi dậy nổi, khi nghe tin quý nhân cùng mệnh phu quyên góp giúp dân gập nạn, Vĩnh nhị thái thái mặc kệ thương tích, lấy bản kê sao của hồi môn đến Đại Lý Tự xin quyên góp hết của hồi môn của mình, chỉ để lại nhà ở của hàng cùng thôn trang, để nhi nữ còn có nơi ở.
Ngọc Hiền Phi nghe xong xúc động tấm lòng thương con của Vĩnh nhị thái thái, nghỉ ra cách ban cho chút gì đó tăng thêm thể diện, chuyện này liên quan đến quan viên, thần thiếp không dám tự ý, chỉ có thể nhờ đến Hoàng Thượng".

Hoàng Hậu lại biết thêm tính tình của Ân Niệm Yên, chỉ cần là ngươi ra sức với nàng, cùng với có sự mạnh mẻ mang đầy quyết tâm, Ân Niệm Yên nhất định giúp một tay, tựa như Vĩnh nhị thái thái không màng hậu quả, quyên ra hết của hồi môn bạc cùng trang sức tơ lụa của mình, một mũi tên trúng hai đích, vừa lấy lại thanh danh cho nhi nữ, vừa không cho Vĩnh An Bá Phủ chiếm nàng của hồi môn, người như vậy đừng nói Ân Niệm yên, kể cả làm Hoàng Hậu như nàng đều nhìn với con mắt khác.
Tỉnh Đế có nghe đến chuyện này, Đại Lý Tự còn đang phân vân không biết làm sao, nếu đưa người đến Vĩnh An Bá Phủ lấy thì có chút không phải, mà không lấy thì không làm đúng nhiệm vụ, nếu Niệm Nhi muốn giúp vậy giúp đi, dù sao thì hắn không có hại gì, còn lời thêm một bút bạc, sẳn tiện cảnh cáo luôn Vĩnh An Bá Phủ.

"Để Dương Trung đi Đại Lý Tự một chuyến đi, còn ban thưởng gì đó Hoàng Hậu chuẩn bị, nếu Ngọc Hiền phi cùng Khánh Quý Phi muốn ra thứ gì khen thưởng người thì cứ đi làm, đừng vượt qua quy cũ là được".
"Thần thiếp tuân chỉ, nếu không còn gì, Thần thiếp xin cáo lui trước".
Tỉnh Đế phất tay, Hoàng hậu hành lễ rời đi, không lâu sau Dương Trung hướng Đại Lý Tự đi, chiều cùng ngày Đại Lý Tự Thiếu Khanh Hắc Mộc Huân dẫn người đến lấy Vĩnh nhị phu nhân của hồi môn, còn cầm theo đơn tử, Vĩnh An Bá ra sức giải thích, cuối cùng nhận được một câu, 'đây là ý chỉ' liền cứng họng không nói được gì.
Vĩnh lão phu nhân nhìn từng rường vàng bạc tơ lụa bị Đại Lý tự người khiêng đi, tâm đau như bị dao cắt, nàng hận Vĩnh nhị thái thái một thì hận Hà di nương mười, nếu không phải hồ ly tinh kia, thì nàng nhi tử sao lại không màng chính thê cùng chính tử chính nữ đâu.
Trước khi đi Hắc Mộc Huân còn để lại một câu 'Sủng thiếp diệt thê không phải là hảo thanh danh, trong cung quý nhân ấn tượng rất tốt với Nhị thái thái mẫu tử' làm cho Vĩnh An Bá chân run lên, chuyện này lớn a...
Vĩnh An Bá Phủ từng đi theo thái tổ chinh chiến khắp nơi, tuy không có nhiều chiến công, nhưng từng cùng với các tướng quân đánh rất nhiều trận chiến, để an ủi người trung thành với mình, Thái tổ Hoàng Đế liền phong Vĩnh An Bá đứng hàng tam đẳng, tập tước năm đời, đến hiện tại đã là đời thứ ba, đời sau không có gì tài giỏi con cháu, chỉ có thể càng ngày càng lụi bại.
"Lão đại đi tìm hiểu xem Lăng thị trèo lên cái gì quyền quý, nếu thân phận quá cao sợ là khó mà nhẹ buông được" dù sao cũng là lão làng, Vĩnh lão phu nhân bình tỉnh lại suy nghỉ từ đầu, liền biết được để cho thánh thượng hạ ý chỉ, chỉ có thể là phân vị cao phi tần, còn là người không ưa gì nàng cháu gái Kim Quý Nhân.
"Tuy rằng Hắc Mộc Huân không nói rõ, nhưng Nhi tử có thể đoán là Ngọc Hiền Phi cùng Hoàng Hậu Nương nương, chỉ biết là Ngọc Hiền Phi cảm thán tấm lòng của người mẹ thương con, Ngọc Hiền Phi đang mang long tự, hiện tại không ai dám nói một lời không phải" Vĩnh Ân Bá hiện tại hận chết hắn Nhị đệ, hai vị đứng đầu hậu cùng đều ra tiếng cảm thán, vậy chỉ có thể trấn chỉnh gia quy.
Vĩnh Ân Bá phu nhân nhịn không được ra tiếng "Tức phụ cho quản gia đi rước Nhị đệ muội trở lại, nhưng bị Vĩnh Minh huynh đệ từ chối, nói là bọn họ mẫu thân còn rất yếu, thôn trang không khí mát mẽ, rất tốt cho dưỡng bệnh, còn nói khi nào viện tử trong kinh quét tướt sạch sẽ liền dọn đến đó, tuy rằng có chút xa Vĩnh An Bá Phủ, nhưng huynh muội ba người nhất định sẽ đến thỉnh an trưởng bối thường xuyên".
"Hồ nháo... Lăng thị không sợ bị người mắng bất hiếu, bất kính trưởng bối sao? Thật không màng Nhi nữ thanh danh".
"Mẫu thân, hiện tại bên ngoài đồn đãi đều là chúng ta xúi dục lão nhị đánh chết thê tử, vứt bỏ dòng chính nhi nữ, để chiếm lấy của hồi môn, Nhị đệ muội xuất hiện với dáng vẽ bệnh tật, ốm yếu, sẽ không có ai nói mẫu tử bốn người không tốt, ngược lại là chúng ta đuổi cùng gϊếŧ tận, đến lúc đó ai cũng không hảo".
Tam lão gia không thích giả nhân giả nghĩa Đại ca, càng chán ghét tự cho mình là đúng nhị ca, nhưng rất thưởng thức Nhị phòng hai đứa cháu trai, Nhị tẩu rất biết dạy con, làm người quyết đoán, ngày sau nhất định có thành tựu, hiện tại giúp một phần sức lực, ngày sau có việc nhờ người càng dễ dàng hơn....
Vĩnh lão phu nhân hiểu ý của Tam nhi tử, nhưng phân gia sợ là nàng không còn nắm mấy cái con dâu trong tay nữa, nếu không phân thì nàng thanh danh khó mà giữ được "để ta suy nghĩ trước đã..."
Bích Tiêu Cung hôm nay phi thường náo nhiệt, hôm nay là Đại Hoàng Tử sinh thần, Ân Niệm Yên cho người nấu rất nhiều món ăn, còn mời vài cái giao hảo tỷ muội đến, Đại Hoàng Tử mời tắc cả Huynh đệ tỷ muội nhưng có vài người lấy cớ không thoải mái trong người, không đến được, chỉ có Nhị công chúa, Ngủ công chúa, còn mới đầy tháng không lâu Lục công chúa, Thất công chúa cùng Tứ Hoàng Tử đến.
"Bảo Chiêu Nghi ngày đêm chăm sóc Tứ Hoàng Tử, hiện tại được trái ngọt đi, đứa nhỏ này nhìn hồng hào hơn rất nhiều, nẩy nở nhìn có vài phần giống Hoàng Thượng, đáng yêu thật sự".
"Nhờ Ngọc Hiền Phi nương nương nhắc nhở, cùng chỉ cách chăm sóc, hắn mới được như vậy, ai... hiện tại thần thiếp mới hiểu nổi lòng của Phụ Mẫu a..."
"Bảo tỷ tỷ nói đúng, Lục công chúa khóc lên, tâm muội liền nhéo lại, có thể thấy năm xưa chúng ta phụ mẫu có bao nhiêu yêu thương mình, chỉ có nuôi con mới hiểu hết tấm lòng phụ mẫu a...." Hinh Tiệp Dư cười hạnh phúc nhìn nữ nhi mình nói ra lời đáy lòng.
Lâm Quý Tần nuôi dưỡng Thất công chúa, trước nay một lòng trong cung của mình dưỡng hài tử, hôm nay được Bích Tiêu Cung mời đến có chút giật mình, nhưng vui mừng nhận lời, nàng sợ Ân Niệm Yên không thích Lâm An Bá Phủ, liên quan Lâm gia người đều không thích, nhưng nàng nghỉ sai rồi, Ân Niệm Yên phân biệt rõ ràng, làm người ngay thẳng đâu.
"Đúng rồi, nghe nói sao đợt quyên góp này có nhiều nhà phân gia đâu, Vĩnh An Bá phủ phân là có thể đoán được, hai gia tộc lớn là Triệu gia cùng Vạn hầu Phủ cũng phân gia thật khó tưởng tưởng a..." Khánh Quý Phi có chuyện trước trở về, chỉ để lại Ngủ công chúa cùng ca tỷ chơi đùa, bọn họ không cần phải sợ đầu sợ đuôi.
"Triệu gia mấy tháng nay nổi tiếng khắp kinh thành, nghe nói các phòng nam nhân không thích Triệu gia tam phòng hài tử, cho dù thi đậu kỳ thi mùa xuân, vào Hàn Lâm Viện làm biên soạn, đều không ưa nhìn đến, nói là có nhục với tổ tông, Triệu gia là võ tướng xuất thân, con cháu làm quan văn chính là có nhục tổ tiên, Chỉ có Triệu gia tam phòng bị phân ra ngoài".
"Muội nghe nói Triệu lão tướng quân vốn là muốn đuổi Triệu gia Tam phòng đi, nhưng sợ Khánh Quý Phi tức giận làm ảnh hưởng đến Triệu gia, nên chỉ phân ra ngoài, cái gì điều không cho, Triệu gia tam phòng hiện tại sống nhờ vào Triệu Tam phu nhân của hồi môn, còn được nhà vợ là Lữ gia giúp đỡ rất nhiều, trong kinh ai không khen Lữ gia một câu hảo nhân gia".
"Ai... nhà nhà đều có quyễn sách khó đọc, Hàn Hầu Phủ bên trong loạn thật sự, cha nương tính tình đơn giản, cả ngày thích cùng thê tử ngắm cảnh du hồ, hiện tại phân ra cũng hảo, ta thật sự hâm mộ Ân gia cùng Hoàng gia a, trong nhà tuy đơn giản, nhưng không có tranh đấu tính kế gì đó....."
"Hiện tại không phải hảo sao, phân gia tự mình sống qua ngày, tự do tự tại rất nhiều..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.