Chương trước
Chương sau
Hạn Hán kéo dài, cộng thêm Ân Bách Điền vào cung bẩm báo, Tam nhi tử Ân Triết Tân ra ngoài du học kết hợp với du sơn ngoạn thủy, thường xuyên ngủ lại bên ngoài, cùng người câu cá, săn thú, có một lần câu cá gần con đập, nhìn thấy có vài lỗ thủng, sợ mình nhìn nhầm, lấy cớ cấu cá vài lần đi nhìn xem khắp nơi của con đập, không nghỉ tới là lổ hỏng rất nhiều, nếu có mưa lớn sợ là không quá hảo, bởi vì không có chứng cứ, nhưng vài đêm mất ngủ, hắn quyết định tiến cung gập Tỉnh Đế bẩm báo.
Tỉnh Đế nghe xong trầm ngâm rất lâu, cuối cùng chỉ nói đã biết, Ân Bách Điền cáo lui đã lâu, Tỉnh Đế còn ngồi đó không biết suy nghỉ cái gì.
"Bích Tiêu Cung hôm nay thế nào?"
"Hồi Hoàng Thượng, Hôm nay là Đại Hoàng Tử bảy tuổi sinh thần, Ngọc Hiền Phi nấu thêm món ăn, mời các vị nương nương có hoàng tử, công chúa đến dự, hiện tại đang dùng thiện đi" Dương trung mấy ngày nay vội không kém Tỉnh Đế, trong cung có chuyện gì hắn phải báo lại không nói, nhưng có vài chuyện của các vị nương nương, hắn không dám hỏi thăm nhiều, có vài lời nói hắn càng không dám nói ra, ai......


"Đến đủ hết sao?" đám nữ nhân kia xem hoàng tử công chúa như thứ dễ vỡ, rất ít cho đi ra ngoài cùng huynh đệ tỷ muội chơi cùng, một tháng thỉnh an Hoàng Hậu một lần còn gây chuyện, Hoàng hậu nhân từ miễn thỉnh an, nhưng hắn biết Hoàng hậu là nhìn thái độ của đám nữ nhân kia không thuận mắt đi.
"Hồi Hoàng Thượng, chỉ có vài vị đến......" hắn chỉ dám nói đến đây, còn Hoàng Thượng nghỉ như thế nào? Làm một cái nô tài, hắn không dám đoán.
"Ngươi bảo Ngự Thiện Phòng đưa đến vài món cho Hoàng Tử Công chúa dùng, còn nữa, đi tư khố lấy vài thứ đưa đến Bích Tiêu Cung cho Hoàng tử công chúa đi, Trẫm nhớ tư khố có một cái nghiêng mực bằng bạch ngọc, ngươi lấy đưa cho Đại Hoàng Tử đi".
"Nô tài liền đi".
Dương Trung đưa đến ban thưởng, khách sáo vài câu mới liền rời đi, trên tay còn cầm theo vài món bánh ngọt, riêng Đại Hoàng Tử đích thân đưa bánh do tự tay Ân Niệm Yên làm đến hiếu kính Tỉnh Đế, cho dù là một vài loại bánh không quá mới lạ, nhưng đây cũng là một phần tâm ý cùng hiếu thảo.

Đợi Đại Hoàng Tử rời đi, Tỉnh Đế nhìn dĩa bánh tâm tình vi diệu lên, lấy một miếng bỏ vào miệng nhai, không ngọt, vị rất nhạt nhưng vào miệng liền tan, ăn hết vài miếng bánh, hắn tiếp tục phê duyệt tấu chương.
Người đang ở Bích Tiêu Cung không nghỉ tới còn được Hoàng Thượng ban thưởng, thật là chọn đúng rồi, cho dù không quá nhiều quan tâm đến Hoàng Tử, công chúa nhưng đều là Hoàng Thượng hài tử, huynh hữu đệ cung, bất cứ phụ mẫu nào đều muốn nhìn thấy.
Dùng xong cơm trưa, các nhủ mẫu cùng ma ma nhóm đưa các vị Hoàng tử, công chúa đi nghỉ trưa, để lại các vị nương nương uống trà nói chuyện phiếm.
"Hoàng Tiểu Nghi gần đây có bị người làm khó dễ sao?" Hoàng Mỹ Nhân sau lần ra tay hào phóng, được Hoàng Thượng chú Ý, có vài lần sủng liền tấn vì từ ngũ phẩm Tiểu Nghi, thật là vượt cấp tấn phong, còn được vào ở Thanh Chỉ Các của Hoa Diên Cung, mà không phải một cái nhỏ trắc điện như trước.

"Tần thiếp được Bảo Chiêu Nghi che trở, cho dù có lòng, cũng không dám trước mặt làm khó, vài câu miệng lưỡi không làm khó được tần thiếp" Liên Quý tần thường xuyên khó dễ nhưng lại bị Bảo Chiêu Nghi đánh trở về, hiện tại hận chết hai người các nàng đi.
"Muội có nghe nói Mai Quý Nghi cùng Uông Quý Nhân đi lại rất gần, sợ là cùng nhau giao hảo đi? Uông Quý Nhân muốn nhiều nhất chính là Tứ Hoàng Tử, Bảo tỷ tỷ nhất định phải cẩn thận, dù sao Tứ Hoàng Tử chỉ gửi nuôi ở chổ tỷ tỷ, mà không phải là ghi tạc danh nghĩa".
"Hinh muội muội nói đúng, Liễu Lương Viện kia ngày ngày đến tìm bổn cung, còn đi cùng uông Quý Nhân, là nên đề phòng" Bảo Chiêu Nghi không phải cái gì nhân từ chủ, vài lần ăn mệt nàng học khôn hơn rất nhiều, thủ đoạn càng cao nhân nhất đẳng.
"Là nên đề phòng, hiện tại trong cung chia ra vài phần thế lực, Dung Phi là đáng sợ nhất, bởi vì nàng ta chỉ khuyến khích người khác làm, muốn trị tội cũng là người khác, sống thật dai đâu, kế tiếp là Mai Quý Nghi, nàng ta cùng Uông Quý Nghi là cùng một loại người, còn không thể sinh con, sợ là đợi thấp vị phi tần sinh con, tìm cách nhận nuôi, như vậy càng dễ dàng thực hiện dã tâm của mình, hiện tại chỉ có bổn cung là có mang long tự, muội Tứ Hoàng Tử là mục tiêu của mấy người kia".
"Bọn họ dám ra tay, muội nhất định sẽ không nhẹ buông".
Bạch Thược bên ngoài vội vàng chạy vào "chủ tử, Đại công chúa cùng Tam Hoàng Tử đánh lên, cả hai lại đụng phải Diêu Quý Nhân gần đó, Diêu Quý Nhân thấy hồng, sinh non, Hoàng Hậu đang đều tra xem còn có ai đứng sau không".
"Thật không một ngày an tỉnh, tính thời gian Diêu Quý Nhân chỉ mang thai mười ngày, nếu không phải trùng hợp thì có người trước tiên mang tâm trạng may mắn ra tay đi".
"Nương nương tin vào trùng hợp hay ngẩu nhiên sao? Muội đón là có người một mũi tên vài đích đi, chúng ta đợi xem kết quả như thế nào, dù sao cũng là một Quý Nhân, lại còn là Thái Hậu người, chúng ta ngồi chờ kết quả là được".
Ba ngày sau, Diêu Quý Nhân tấn vì Lục phẩm Lương Viện xem như bồi thường, vị phân còn ở dưới Hoàng Tiểu Nghi một bậc, cao ngạo như Diêu Lương Viện làm sao chịu được?
"Tiểu Cúc, ngươi đi nói với Mai Quý Nghi, bổn cung đồng ý cùng nàng kết minh, bổn Tiểu Chủ nhất định phải trả thù cho ta hoàng nhi, Đại công chúa cùng Tam Hoàng tử đúng không? Các ngươi cho ta chờ". Diêu Lương Viện ánh mắt hung ác nhìn ra bên ngoài nói.
Thủy Nguyệt Các, Mai Quý Nghi cùng Uông Quý Nhân, Liễu Lương Viện uống trà nghe cung nhân báo lại, miệng cười càng thêm thâm, cuối cùng có thêm một người mang thù hận gia nhập các nàng nhóm người a.
"Diêu Lương Viện đang ngồi tiểu nguyệt, đợi một thời gian sau chúng ta cùng đi thăm nàng".
"Mai tỷ tỷ nói phải, vậy đợi đi" Uông quý Nhân cười đáp lại.
Khánh Quý phi cùng mẫu thân tâm sự chuyện nhà nữa ngày, vừa tiễn người đi chưa lâu, thì nghe nói Hoàng Thượng phi thường tức giận ở Thiên Ân Điện, hỏi kỷ mới biết là Hậu cung người có hơn một nữa bị hạ dược, nàng cười lạnh nói "lại là vị kia đi, Thái Hậu cùng Hoàng Thượng hiện tại trở mặt thành thù, nghe nói Thái Hậu còn bắt hậu cung ngày ngày thỉnh an đâu, sợ là chưa lên tiếng liền dưỡng bệnh đi?".
Không ngoài dự đoán của Khánh Quý Phi, hôm sau Thái Hậu ngã bệnh, Hoàng Thượng quá lo lắng, lệnh cho tắc cả Ngự Y đến trị cho Thái Hậu, người sáng mắt liền biết Ngự Y là ai người, Hoàng Thượng muốn ngươi chết, thì khả năng sống không cao.
Bụng của Ân Niệm Yên càng ngày càng lớn, đi đường có chút khó khăn nhưng văn giữ quy cũ thỉnh an, sau giờ tỉnh an thì đi dạo Hoa Viên một lần, hôm nay không biết làm sao vậy, từng nhóm phi tần dạo công viên, nàng nhớ không lầm thì Tỉnh Đế rất ít dạo hoa viên đi?
"Tần Tiệp Dư đang phạt ai quỳ?".
"Hồi chủ tử, là Huỳnh Bảo Lâm, vài ngày trước liên tục được hầu hạ Hoàng Thượng, hôm trước vừa được tấn vì Huỳnh Mỹ Nhân, ở Thanh Vân Các của Hợp Hoan Cung" Tri Họa mạch lạc nói ra, có thể thấy được tin tức linh thông.
"Cũng là một cái Mỹ Nhân nhi, tính tình càng là quặc cường, là nàng ta hôm trước đánh đàn ở đình thủy tạ, còn mời được Hoàng Thượng đến cung của mình sao?"
Vài ngày trước Tỉnh Đế vốn là muốn đến Bích Tiêu Cung, trên đường lại bị tiếng đàn ngăn lại bước chân, không nghỉ tới hôm nay bị Tần Tiệp Dư làm khó, mới mẻ qua đi, không biết Tỉnh Đé còn nhớ tới Huỳnh Mỹ Nhân này không.
"Đúng là Huỳnh Mỹ Nhân, nghe nói tiếng đàn còn êm tay hơn Tần Tiệp Dư, lúc Hoàng Thượng đến, nàng ta thường đàn hơn hai giờ mới ngừng lại, xuất thân có chút thấp nhưng tài nghệ cực hảo, nàng ta là Thứ xuất, di nương chỉ là Thanh Quan, bởi vì có tư sắc lại có tài đánh đàn, được Huỳnh lão phu nhân mời giáo dưỡng ma ma về dạy quy cũ, vào cung thường xuyên nhìn lén chủ tử, học theo dáng vẻ của người, bất quá không lâu sau liền từ bỏ".
"Thú vị thật, gọi người đi lấy chút thức ăn, bổn cung muốn nghe thử Huỳnh Mỹ Nhân tiếng đàn có bao nhiêu êm tai" một người có thể dựa vào kẻ hở để cướp đi ân sủng của người khác, tâm tư nhất định sâu, bị Tần Tiệp Dư phạt quỳ còn không cuối đầu, thẳng thừng đáp lại, thật là hảo chí khí.
Huỳnh Mỹ Nhân dựa vào ân sủng, không để Tần Tiệp Dư vào mắt, nhưng nhìn thấy Ân Niệm Yên từ xa đi tới, nàng biết hôm nay sợ là bị tội, bất quá chỉ cần Hoàng Thượng đến chổ nàng, thì nàng có cơ hội bày ra quỷ khuất không phải sao?
Tần Tiệp Dư nhìn ánh mắt tính kế của Huỳnh Mỹ Nhân, trong lòng cười lạnh, nàng thua trong tay Ân Niệm Yên, từ Phi vị xuống Tiệp Dư đã là nhẹ, một cái nho nhỏ Mỹ Nhân còn không biết đi đến thế nào một bước đâu, huống chi thời gian trước Huỳnh Mỹ Nhân đã hai lần cướp đi Hoàng Thượng từ trong tay Ân Niệm Yên, sợ là nơi nào có Ân Niệm Yên, nơi đó không dung được Huỳnh Mỹ Nhân đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.