Ân Niệm Yên bụng càng lúc càng lớn, không thể hầu hạ Tỉnh Đế, Thái Hậu nhân lúc này giúp đỡ thấp vị phi tần chia bớt ân sủng của Ân Niệm Yên, cách này tuy rằng cũ nhưng hiệu quả không tồi, hai ngày nay Diêu Mỹ Nhân, liên tiếp được sủng hạnh, còn tấn vì Quý Nhân ban cư Quỳnh Hoa Cung, Phù Chi Các. "Hoàng Hậu nương nương vạn phúc kim an". "Ngồi đi" Hoàng Hậu ung dung hoa quý ngồi vào phượng vị, nhìn một đám như hoa như ngọc phi tần nhóm, mắt không hề rợn sóng, như thường lệ hỏi han vài vị có Hoàng tử, công chúa phi tần, kế tiếp lại hỏi đến Ân Niệm Yên "thời tiết nóng hơn rất nhiều, Bích Tiêu Cung băng còn đủ sao, tối có ngủ được không". "Đa tạ Hoàng Hậu nương nương quan tâm, Thần tiếp hết thảy đều hảo, băng lúc nào cũng đủ, bất quá thần thiếp đã gọi người giảm phần lệ của mình lại, đổi thành cái khác cần hơn, thần thiếp thấy vài ngày nay Hoàng Thượng lo lắng khó an, cũng bởi vì nạn hạn hán kéo dài từ đầu năm, một lòng nghỉ về con dân, thần thiếp thân là hậu cung phi tần sao dám ăn dùng lãng phí đâu".
Cuối cùng cũng tới a... Khánh Quý Phi biết rõ hai hôm nay tân nhân đắt sủng, một lòng chống đối Bích Tiêu Cung, Phùng Phi cùng Dung Phi còn dung túng chỉ điểm, sợ là lần này chảy không ít huyết đâu, Khánh Quý Phi đoán không sai, Ân Niệm Yên lấy ra một cái rương nhỏ đưa lên trước mặt Hoàng Hậu. "Đây là thần thiếp của hồi môn bạc, có một vạn lượng ngân phiếu, thần thiếp muốn đóng góp giúp mua lương thực, giúp người dân vượt qua cảnh mất mùa, nhưng thần thiếp thân là phi tần, không thể làm được gì, cầu xin Hoàng Hậu nương nương giúp thần thiếp". Khánh Quý Phi cười càng nhiều hơn, nhìn quanh một vòng rồi mới ra tiếng "thần thiếp là tiềm để người, được mang của hồi môn theo bên mình, nên làm gương cho các vị muội muội mới đúng, Đông Hạ trở lại lấy một vạn lượng ngân phiếu đến đây" Đông hạ hành lễ đi ra ngoài, Khánh Quý Phi nói tiếp "muội không có nhiều bạc, liền theo Ngọc Hiền Phi đi, xem như không quá mất mặt" nói xong còn liếc Dung Phi, Phùng Phi, Tỉnh Phi một vòng người, làm cho đám người hận nghiến răng nghiến lời.
Hoàng Hậu cười nói "hai người các ngươi làm bổn cung cảm thấy mình thục lùi rồi, Hàn ma ma còn không đi tư khố lấy ra hai vạn lượng ngân phiếu để chung vào hai cái gương kia, đây là bổn cung một chút lòng thành, đợi Hoàng Thượng hạ triều bổn cung sẽ cùng Hoàng Thượng báo lại, xem như thế nào làm là thích hợp nhất". Cao vị phi tần nghe đến Hai Vạn lượng mặt đen đến lợi hại, nhưng không ai muốn ra tiếng trước trước, Dung Phi biết Phùng Phi Cùng Tỉnh Phi không có bao nhiêu tích tụ, ra vài trăm lượng đã là cực hạn, nếu nàng mở miệng trước lại ra quá ít bạc ,sẽ trở thành trò cười trong cung, nhưng có người ra trước nàng thuận thế ra ít hơn liền không vấn đề gì, Phùng Phi cùng Tỉnh Phi nghỉ không khác gì Dung Phi. Ân Niệm Yên thản nhiên uống nước ấm, ăn bánh đậu đỏ hạt sen, ngồi xem kịch vui, nàng liếc mắt nhìn một vòng, thấy một vị đứng gần cuối trong điện muốn nói gì, nhưng cao vị phi tần chưa tỏ vẻ, nàng ta nôn nóng chờ đợi, đứng xa như vậy, phân vị cũng không quá cao đi?
"Nếu Các vị muội muội còn đang phân vân không biết ra nhiều ít, vậy để người khác tỏ vẻ đi, đừng làm mất thời gian của Hoàng hậu nương nương". "Ngọc Hiền Phi nói đúng, tôn ti là có khác nhưng chuyện này là giúp dân chúng, không cần quá quy cũ, Hoàng hậu nương nương thấy thế nào?". "Hai vị muội muội nói không sai, vậy các ngươi ai có khả năng ra bao nhiêu liền ra, không có cũng không sao, không cần suy nghỉ quá nhiều" Hoàng Hậu cảm thấy cuộc sống càng lúc càng náo nhiệt hơn, hôm qua có lời đồn Ngọc Hiền Phi thất sủng, hôm nay liền mất đi không ít ngân phiếu, vị tân sủng phi kia sợ là phải lấy ra hết vài thứ trang sức vừa được ban thưởng đi. "Tần thiếp Mỹ Nhân Hoàng Thị tham kiếm Hoàng hậu nương nương, Khánh Quý Phi, Ngọc Hiền Phi, tần thiếp trước khi vào cung được phụ mẫu chuẩn bị một ít ngân phiếu làm của hồi môn, nhà ngoại còn thêm trang một ít, tuy là không nhiều nhưng đây là tần thiếp tấm lòng, xin Hoàng hậu nương nương giúp tần thiếp gửi đến người dân đang chịu đói khổ ngoài kia". Hàn công công là trưởng sự thái giám Phượng Tê Cung, hôm nay nhận việc ghi chép, hắn cung kính nhận rương nhỏ từ Hoàng Mỹ Nhân, điếm lại sau đó lớn tiếng báo "Hoàng Mỹ Nhân một vạn lượng ngân phiếu..." Dung Phi tức giận muốn mạng, một cái nho nhỏ Mỹ Nhân còn muốn lướt qua nàng "bổn cung nhớ không lầm, Hoàng Mỹ Nhân chỉ là một cái ngũ phẩm quan nữ nhi, của hồi môn cũng thật phong phú đi". Dung phi ngụ ý Hoàng Mỹ Nhân Phụ thân là tham quan mới có nhiều bạc như vậy, nếu thật sự là như vậy, đây chính là tội bãi quan miển chức, còn tịch thu gia sản, bị đài ngàn dậm đi, vài người ở đây lại có một cái nhìn mới về gϊếŧ người không thấy máu. "Hồi Dung Phi nương nương, Gia phụ là ngũ phẩm quan địa phương, không có gì của cải, nhưng nhà ngoại là Thương nhân, trước kia bởi vì Ông ngoại từng cứu phụ thân từ tay bọn cướp, sau khi đỗ đạc công danh, Phụ Thân xin cưới mẫu thân, còn thề nhất định hảo hảo đối đãi mẫu thân, của hồi môn của Tần thiếp là do nhà ngoài thêm trang mới nhiều như vậy". Hoàng Mỹ Nhân không kiêu ngạo không siễm nịnh giải thích mạch lạc, Phụ thân tuy quan hàm không cao, nhưng trong nhà một tay mẫu thân quản, bạc vào nhiều ra ít, nàng học được rất nhiều từ nàng nương, đặc biệt là lúc nên dùng bạc thì không cần phải tiết kiệm. "Nghe lời của Hoàng Mỹ Nhân, bổn cung như nhìn thấy mẫu thân mình trước đây, bổn cung mẫu thân xuất thân là Thương gia nhà, có rất nhiều người cảm thấy đáng tiếc cho Phụ Thân, nhưng chỉ cần chịu học hỏi, lễ nghi quy cũ đều không thua kém mệnh phụ nhóm, còn giỏi quản gia, được phu quân ngưỡng mộ cùng kính trọng, thì không sợ bất cứ lời ghen ghét nào. Hoàng Mỹ Nhân có rảnh đến Bích Tiêu Cung tìm bổn cung nói chuyện phiếm đi, Hinh Tiệp Dư quá mê Lục công chúa, rất ít khi ra ngoài, bổn cung không người hợp ý nói chuyện phiếm, quái buồn..." "Có được lời này, tần thiếp nhất định thường xuyên làm phiền Ngọc Hiền Phi nương nương" nàng đánh cuộc đúng rồi, nhịn hơn nữa năm, cuối cùng có ngày xuất đầu, nàng không đòi hỏi gì nhiều, nếu có một vị công chúa làm bạn tụa như Hinh Tiệp Dư liền thấy đủ. "Còn không phải lần đầu làm mẫu phi, tần thiếp mới lạ sao? Sau này nhất định muội cùng Lục công chúa thường xuyên đến làm phiền Ngọc Hiền Phi nương nương" Hinh Tiệp Dư cười đáp lại Ân Niệm Yên, kế tiếp lấy hợp gấm nhỏ từ tay Tiểu Thương đưa ra "tần thiếp cửa nhỏ nhà nghèo, không có nhiều tích tụ, đây là một ngàn lượng ngân phiếu, là tần thiếp tâm ý". "Muội có lòng là được, bạc bao nhiêu không quan trọng, ngồi xuống đi" Hoàng Hậu lời nói đều thể hiện sự rộng lượng của mình cùng công bằng, ánh mắt nhìn một vạn lượng cùng một ngàn lượng không khác gì nhau, không một chút rợn sóng. Kế tiếp chính là Bảo Chiêu Nghi hai ngàn lượng, Lâm Quý Tần một ngàn lượng, Mai Quý Nghi cắn răng đưa ra một ngàn lượng, Nhan Lương Viện, Liễu Lương Viện, Uông Quý Nhân một ngàn lượng, Kim Quý Nhân cùng thấp vị phi tần đưa ra hai trăm lượng cùng vài bộ cũ trang sức, đến lượt tân sủng Phi Diêu Quý Nhân lại bị Liên Quý tần sặc một cái. "Bổn cung nghe nói Diêu Quý Nhân được ban thưởng không ít, thiết nghỉ vàng bạc châu báo nhiều đi? Hôm nay định đưa ra bao nhiêu để giúp nghèo đói dân chúng đâu?" "Liên Quý Tần nói gì vậy? Diêu Quý Nhân gia tộc có xuống dốc, nhưng của cải còn đó, Thuận Linh bá Phủ vài ngày trước còn quăng ngã một cái bình ngọc vài ngàn lượng đâu, một ít ban thưởng kia chỉ có tỷ muội chúng ta hiếm lạ thôi" Phùng Phi lần này nhất định kéo thêm vài người xuống nước mới cam tâm. "Tần thiếp không dám, chỉ cần là vật ban thưởng tần thiếp nhất định quý trọng phi thường, tần thiếp nguyện ý ra năm... ngàn lượng, phần còn lại liền nhờ vào các vị nương nương rồi" Diêu Quý Nhân không phải ăn chay, bạc hôm nay không thể giữ lại, vậy để cho vài người kia ra cùng nàng đi. Phùng phi cười mỉa lại không thèm đáp lời lại, một cái dựa vào ngu ngốc Thái Hậu có thể làm được gì? Không thấy Bảo Chiêu Nghi quây đầu lại, liền dọn Hoa Diên Cung sao "Thần thiếp ra năm ngàn lượng đi, tuy rằng không bằng Khánh tỷ tỷ cùng Ngọc Hiền phi, nhưng cũng là thần thiếp lòng thành". "Thần thiếp ra năm ngàn lượng, thần thiếp ra...." cuối cùng ai đều ra bạc, Hoàng hậu nhìn một chồng ngân phiếu miệng cười càng nhiều hơn, cảm thấy nếu có người chọc đến Bích Tiêu Cung vài lần thì trong cung không còn ai dám ra ngoài gây sự, như vậy càng yên tỉnh hơn, không bạc lấy cái gì sai khiến người làm việc cho ngươi? Phúc thọ Cung cung nhân làm việc nhẹ tay, sợ Thái hậu tức giận nhưng cuối cùng cũng không tránh được, Thái Hậu biết được hậu cung phi tần quyên góp bạc giúp dân nghèo gập hạn hán, còn tự mình bỏ ra không ít bạc, cung nhân các nơi âm thầm nói Thái Hậu tâm lạnh, cái gì đều không tỏ vẻ, chỉ biết tự thân hưởng thụ, mặc kệ dân nghèo đói khổ, làm nàng càng thêm tức giận khó an. "Một đám chỉ biết chống đối ai gia, còn tưởng rằng ai gia không làm được gì bọn họ đâu, Diêu Quý Nhân kia cũng thật vô dụng, đắc sủng mới hai ngày liền bị người cướp đi, thật chẳng ra gì, thôi... Hạ Tranh, ngươi đi lấy ba vạn lượng đưa đi Phượng Tê Cung đi, xem Hoàng Hậu có dám nhận không". Thái Hậu xuất thân thấp, tiên đế còn ở cũng chỉ là một cái Tần vị, ngồi vào Thái hậu vị trí cũng chỉ có ngọc khí các loại là nhiều, ngân phiếu không đến mời vạn, hôm nay lấy ra ba vạn chủ yếu là đánh giá Hoàng Hậu không dám nhận, nhất định âm thầm trả lại, bên ngoài vẫn nói là nàng đã ra bạc. Nhưng lần nầy Thái Hậu đã đi sai nước cờ, Hạ Tranh trở lại nói Hoàng hậu nhận lấy, còn nói cho bánh tánh Thái hậu như thế nào nhân từ, để con dân ghi nhớ Thái Hậu ân nghĩa. "Xoảng....xoảng.... Thật là vô pháp vô thiên, ngươi đi cùng người kia nói Ai Gia đồng ý hắn điều kiện...."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]