Linh lão sư chưa cho tại hạ biết ba người đó là ai, nếu buông tha được thì ta cứ buông tha hà tất rước lấy phiền não làm gì? Linh Phi vội tiếp:- Ba người này có liên can tới cái chết của lệnh tôn năm xưa.Nói xong, y đã nhảy lên bờ. Vân Nhạc gật mình, kinh hãi, vội nhảy theo. Ba người đi phía trước đã vào tới cửa thành Nhược Châu, đến trọ một khách sạn gần đó. Vân Nhạc và Linh Phi trù trừ giây lát, rồi cũng đi vào khách sạn gần đó. Nhưng bỗng có một ông già béo lùn và một thiếu niên áo trắng, lưng đeo kiếm, đã nhanh chân bước vào cửa khách sạn trước. Linh Phi cau mày lại, khẽ nói:- Trên đường đi Tây Xuyên ta sắp được xem trò vui đấy.Vân Nhạc không biết y nói vậy là có ý gì, bèn đưa mắt liếc nhìn y thôi. Linh Phi đã rảo bước vào luôn trong khách sạn, gọi phổ ky đưa vào một căn phòng. Nóng nảy như một con vượn, Linh Phi vừa ngồi xuống, đã vội vàng chạy ra ngoài cửa phòng liền. Vân Nhạc thấy hành động của y bất thường càng hoài nghi thêm.Lát sau, Linh Phi đã quay trở lại, một tên phổ ky theo sau, một tay xách hộp đựng thức ăn, một tay cầm một cái ấm đồng lớn. Tên phổ ky bày thức ăn ra bàn xong, hỏi hai người có việc gì sai bảo nữa không. Y thấy hai người lắc đầu, mới cáo từ rút lui. Vân Nhạc vừa cười vừa hỏi:- Linh lão sư vừa đi ra bên ngoài, có phải để bảo tên phổ ky đem thức ăn và rượu vào đây không? Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-a-kiem/2338903/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.