- Y cũng biết ngu huynh đệ không muốn gây sự với giang hồ nên y không cưỡng ép ngu huynh đệ làm gì, chỉ yêu cầu ngu huynh đệ tặng cho một cái toa chế thuốc độc vô hình để đánh bại Đường môn, và anh em trong bang khỏi bị giết oan chết uổng. Và có như thế, anh Cát Ích mới khỏi ngậm hờn dưới chín suối. Ngu huynh đệ nghe y nói rất có lý, bèn viết luôn một cái toa chế thuốc độc vô hình và một cái toa thuốc giải để đưa cho y. Ngờ đâu, ngu huynh đệ vừa viết xong hai cái toa ấy, Vũ Văn Lôi đã nhanh tay điểm luôn yếu huyệt của ngu huynh đệ, thế là hai anh em đều mê mang.Nói tới đó, y gượng cười và chỉ tay xuống dưới đầu gối nói tiếp:- Chờ tới khi anh em chúng tôi thức tỉnh, mới hay hai chân đã bị tê liệt. Thiếu hiệp không thấy chúng tôi phải ngồi như thế này hay sao? Chắc lúc mới vào đây, thiếu hiệp thấy chúng tôi không đứng dậy đón tiếp thể nào cũng trách thầm chúng tôi vô lễ? Quả thật Vân Nhạc thấy anh em Nhị Độc cứ ngồi yên không đứng dậy đón tiếp đã hơi ngạc nhiên, nhưng chàng là người đại lượng nên không bao giờ chấp nhứt những chuyện nhỏ như thế. Chàng có ngờ đâu Nhị Độc lại tê liệt như vậy, chàng cũng phẫn uất thay.Đằng Thanh lại tiếp:- Chúng tôi tuổi đã sáu mươi, có chết cũng không tiếc nên có lần chúng tôi định tự tử cho rảnh. Nhưng, chúng tôi nghĩ lại cái toa thuốc vô hình đã lọt vào tay bọn tà ma, nếu không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-a-kiem/2338901/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.