Oa Tử đặt giỏ khâu xuống lắng nghe. Hình như có tiếng chân người bước nhẹ ngoài vườn.
- Ai đó ?
Nàng đứng dậy đẩy cửa nghiêng đầu nhìn ra. Bên ngoài vắng lặng, chỉ thấy gió thổi xào xạc và tiếng những chiếc lá phong khô theo nhau lăn nhanhtrên sàn gỗ.
Oa Tử quay trở vào, buồn bã. Đã mấy ngày nay, nàng đợi Giang nhưng không thấy tăm hơi thằng bé, không biết chuyện gì đã xảy ra cho nó ? Bà HồĐiểu rời khỏi nhà trọ từ sáng sớm. Cuộc đời của bà bây giờ chỉ còn quanh quẩn ở mấy việc:
tìm Thạch Đạt Lang, gặp lại con trai và đi chùa lễ Phật.
Một mình trong phòng vắng, nỗi cô đơn và phiền muộn bao quanh, Oa Tử không còn lòng dạ nào chú tâm đến việc kim chỉ.
Làng Sơn Ninh này thuộc trấn Kiyomi thật là hẻo lánh. Khách phần đôngvãng lai chỉ vì mục đích hành hương và viếng thăm cổ tích. Con đườngbăng qua làng gập ghềnh khó đi, mùa đông tuyết phủ đến mắt cá chân, mùaxuân lầy lội. Tuy vậy cảnh Sơn Ninh quyến luyến lòng người, vì sau conđường lầy lội ấy là những căn nhà tranh gọn ghẽ lẩn bên giậu trúc xanhvới những khóm trà đơm hoa trắng, đỏ. Cuối xuân, hoa mận hoa mơ rụngđầy. Cảnh vật kém phần tươi đẹp nhưng mang một sắc thái riêng, gây chokhách du một nỗi buồn man mác.
Bà Hồ Điểu không lần hành hương nào qua trấn Kiyomi mà không đến trọ Ởquán Đại Lộc trong làng Sơn Ninh. Chủ quán biết ý khách ưa tĩnh, bao giờ cũng dành cho bà một căn thảo ốc riêng biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021785/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.