13
Hóa ra, đây là cách Tiểu Hắc thể hiện rằng nó thích ta.
Ta ngẩn ngơ, có chút không dám tin.
Lại đưa tay vuốt Tiểu Hắc, cảm giác thực sự khác hẳn.
Như vừa ăn một miếng bánh đường nóng hổi, lòng dạ ấm áp, ngọt ngào.
Nuôi mèo hóa ra có thể mang lại hạnh phúc đến thế.
Đang định quay lại cảm tạ ông lão, thì từ trong đám đông phía sau, một thanh niên mặc áo ngắn màu trà hớt hải chạy ra:
“Ban chủ, không hay rồi!” (班主: ban chủ (chủ gánh hát, bầu gánh…))
Ông lão nổi giận:
“Thằng nhãi ranh, ta còn khỏe lắm đây!”
“Ây da, ban chủ.” Thanh niên kia giơ lên một bộ đồ loang lổ màu sắc:
“Bộ y phục biểu diễn hôm nay bị rách rồi!”
“Cái gì?!”
Ta thò đầu ra nhìn, đó là một bộ áo cung bào bằng gấm đỏ thêu họa tiết bươm bướm, vai áo có tua rua mây kết, được viền chỉ vàng thêu hình phượng xuyên hoa, trông cực kỳ lộng lẫy.
Đáng tiếc, giữa áo lại có một vết rách lớn, khiến bông mẫu đơn và chim phượng bị xé đôi.
Hóa ra nơi đây là hậu viện của một gánh hát, thảo nào lại náo nhiệt như vậy.
Khóe mắt ta khẽ giật, đường thêu bằng chỉ vàng này là song bàn thêu, nhìn quen thuộc, ta từng thấy qua khi sửa áo cho phu nhân viên ngoại họ Trương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-la-ngoc-ty-vet/3742710/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.