Vậy nhưng ông vẫn lệnh điều tra. Danh Kiệt thở dài nhìn ông rời khỏi từ đường mới tiến đến ngồi xuống đất cạnh anh trai:
– Em không ngờ người đàn ông mẫu mực trong nhà cũng có ngày bị đánh cơ đấy.
– Chú đừng có mà gây sự, đi bảo vệ Cẩm Tú đi.
– Anh nhận mình thua rồi chứ?
Danh Phong liếc em trai một cái rồi mặt nhăn nhó vì đau.
– Chú là đang muốn đánh nhau phải không?
– Em không đánh nhau với người đang bị thương, hơn nữa, em thắng rồi cần gì phải đánh nhau. Anh muốn ly hôn thì chấp nhận phạt đi… haiz… – Anh nhìn lên di ảnh mẹ Danh Phong thì thầm – Mẹ cả, mẹ đừng trách anh, họ sống không hạnh phúc đâu nên có trách là trách mọi người trong nhà đã bắt họ lấy nhau ấy.
– Chú ngậm miệng mà ra ngoài đi.
– Em có lòng tốt mà còn bị mắng sao? Anh đúng là loại người ăn cháo đá bát…
Danh Kiệt đi ra ngoài, ba mẹ chắc đã theo ông lên nhà còn Hải Vân vẫn đang suốt ruột đi lại.
– Chị lên lấy thuốc sát trùng giúp anh ấy được không? Bị thương nặng lắm… hai người cũng to gan lớn mật nhỉ? Dám chống lại ông cơ đấy.
– Chú có khác gì chúng tôi đâu.
– Mất công lấy nhau rồi thì bỏ làm gì? Hai anh chị chẳng khác nào trẻ con.
Bác Hai mang bông băng và thuốc mang xuống, Hải Vân nhận lấy đi vào từ đường, nhìn thấy lưng Danh Phong mà xót. Cô ngồi phía sau anh vẫn không hề hay biết đến khi thuốc sát trùng đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549054/chuong-20.html