Cẩm Tú xoay nhanh người lại khi nghe thấy giọng nói của người đàn ông ấy. Cô lặng thinh chưa vội trả lời, nhìn thấy anh tự dưng cô lại mỉm cười, lòng có chút rộn vui:
– Em tưởng anh về rồi.
– Tôi đi ăn tối. Tôi tưởng em đi hẹn hò rồi chứ?
Như sợ anh hiểu lầm, cô vội vàng giải thích:
– Không có… em chỉ đi ăn tối cùng Duy Kiên để giải quyết chút việc cá nhân thôi.
– Ừ, mang hồ sơ lên đây làm việc đi, em chỉ còn một giờ nữa nộp báo cáo cho tôi đấy.
Cô định nói chẳng phải Tuệ Nhi đã xin cho mình đến 23 giờ mới nộp nhưng rồi lại thôi. Trước khi anh lọt hẳn vào trong phòng, cô vội hỏi:
– Anh có muốn uống chút cafe không để em pha.
– Vậy phiền em rồi
Cẩm Tú pha xong cafe mang vào phòng cho anh rồi quay về phòng ôm hồ sơ cùng laptop cá nhân lên phòng anh. Sau bao ngày tránh mặt thì nay cô còn chủ động hồ hởi khi cả hai làm việc chung phòng. Vừa định ngồi sofa làm việc thì anh lên tiếng:
– Em lên bàn này ngồi đi, tôi có chuyện cần hỏi.
Chẳng biết cạnh anh đã xuất hiện thêm ghế từ bao giờ, cô không từ chối mà đến gần chỗ anh, bàn anh cũng đã dọn bớt đồ để cho cô một khoảng trống vừa đủ để laptop và đồ dùng.
– Em không làm phiền anh chứ?
– Tất nhiên là có phiền
Anh trả lời mà mắt vẫn dán vào văn kiện, cô có chút tụt hứng, lặng lẽ ngồi xuống làm việc. Do anh đề nghị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549052/chuong-21.html