" Vương Nhất?"
" Thả ra.." Vương Nhất dãy dụa lườm anh.
Tứ Bình nói " Tôi nói sẽ tìm cho cậu một công việc tốt, sao cậu lại đi ăn trộm?"
Vương Nhất không nói gì cả, Tứ Bình nói tiếp " Giờ thì theo tôi lên đồn cảnh sát!"
" Anh Tư Lam ..."
" Anh Tư Lam về rồi.."
" Anh Tư Lam..."
Khoảng 5-6 đứa trẻ con từ trong miếu chạy ra, đứa nào cũng mặt lấm lem, quần áo có chút không được sạch sẽ chạy ra ngoài kêu tên Tư Lam.
" Tư Lam? Lại dám nói dối cả tên nữa?" Tứ Bình nhìn Tư Lam nằm dứoi đất nói.
" Coi như tôi xin anh! Đừng nói gì cho bọn trẻ! "
Tứ Bình kéo Tư Lam đứng dậy " Khôn hồn thì đừng có giở trò gì với tôi!"
" Anh Tư Lam, người này là ai thế?" Một đứa nhóc hỏi
"À! Là bạn anh !" Tư Lam cười nói với đứa nhóc, sau đó thủ thỉ với Tứ Bình " Anh mở khoá giúp tôi, tôi không chạy đi mất đâu!"
" Cậu định lừa tôi hay gì?"
" Có anh ở đây, tôi sao chạy đi được!"
Tứ Bình nửa nghi nửa tin nhưng cũng mở khoá còng cho Tư Lam.
Một đám trẻ xúm lại người Tư Lam hò reo
" Anh Tư Lam, hôm nay có gì ăn vậy?"
" Anh Tư Lam, em đói quá..."
" Anh Tư Lam, tiểu Hoa Hoa vẫn bị bệnh, anh vào xem thế nào đi "
Một đám trẻ ríu rít kêu lên, Tư Lam đưa một bọc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017473/chuong-87.html