Cô thật sự hối hận vì vào lúc nửa đêm lại phẫn nộ bất bình gửi một dòng tin vào nhóm chat, kết quả mới sáng ra hai vị thần tiên này đã bắt đầu gửi tin nhắn thoại như muốn nổ.
“Ấy đúng rồi, anh ta cứ nhất quyết gọi cậu là cái gì ấy nhở?” Tâm điểm chú ý của Trình Tần lúc nào cũng bay tận đâu.
Cô lại từ dưới lớp chăn mỏng thò tay ra, ấn bừa một lúc lên màn hình điện thoại, giọng của Trình Tần không còn nữa.
Thế giới hình như đã yên tĩnh trở lại rồi…
Nhưng một giây sau, di động lại đổ chuông.
Đầu ngón tay của Thịnh Đường vẫn còn đặt trên màn hình di động, cô ấn xuống mấy cái theo phản xạ tự nhiên.
Hai tên này thề chết không dừng à. Cô buồn ngủ tới nỗi sắp mất đi nhân tính rồi mà đám bà tám với Trình Tần đứng đầu vẫn không chịu tha cho cô.
Đòi gọi cô là gì hả?
Đường Tiểu Thất, Đường Tiểu Thất… Cho dù lúc này đây Thịnh Đường đầu óc choáng váng cũng vẫn nhớ rõ nét mặt của Giang Chấp khi gọi ba chữ này.
Cứ gọi là ngang nhiên, hùng hồn.
Vì cớ gì lại đặt cho cô một cái “tên của chó”? Còn nữa chuyện luận văn, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy đâu, anh ta nghĩ cô là một con chó Shiba hiền lành thật đấy à?
“Đường Tiểu Thất.”
Trong lúc mơ mơ màng màng, hình như Thịnh Đường nghe thấy giọng của Giang Chấp. Ha, quả nhiên con người ta vào những lúc chưa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474090/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.