Thi thoảng lại có tiếng còi xe. Mùa này, các tài xế xe hơi ở Đôn Hoàng ai cũng bận rộn. Có lẽ chỉ chưa đầy một tiếng đồng hồ nữa thôi, họ sẽ bắt đầu chở du khách tới núi Minh Sa(**) để cảm nhận cảm giác bị biển cát vàng bị mặt trời hun đến cháy bỏng, cũng sẽ tiến tới Dương Quan, Lâu Lan hay thành quỷ Nhã Đan để thu trọn tầm mặt sự hoang vắng, quạnh quẽ của Con đường tơ lụa và cái cô tịch của những con đường sa mạc.
(**) Núi Minh Sa nằm cách khu tự trị dân tộc Duy Ngô Nhĩ, Tân Cương 5km. Người bản địa gọi nơi đây là “Sa mạc có âm thanh”. Mặc dù ngọn đồi nhỏ, thấp nhưng khó leo lên vì cát mềm. Nếu nhìn xa từ trên đỉnh, sẽ thấy biển cát vàng rộng lớn, cảm giác thoải mái lạ thường.
Dọc đường, họ sẽ tả cho du khách nghe về ánh nắng khô rát của Đôn Hoàng, nho ở đây còn ngọt hơn ở Tân Cương, trái hạnh Lý Quảng phải phơi khô như thế nào để trở thành món mứt thơm ngọt… Còn cả cái rực rỡ của Mogao, sự hy sinh thân mình của Hươu chín màu(*),hay câu chuyện về Thái tử Tát Đóa Na hy sinh thân mình làm mồi cho hổ(**)…
(*) Câu chuyện được cải biên từ bức bích họa “Cuộc đời vua hươu” kể về một con hươu chín màu thường xuyên giúp đỡ những người gặp hoạn nạn, khó khăn. Sau khi nó giúp người giết rắn, người này bẩm báo lên quốc vương bán đứng hươu chín màu. Hươu chín màu dùng thần lực hóa giải nguy hiểm, người giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474091/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.