Đột nhiên tôi thấy thứ ánh sáng màu trắng cùng mùi thuốc sát trùng của bệnh viện thật dễ chịu. Không biết đây có phải là nơi sẽ kết thúc cuộc đời tôi không?
...___*___...
Tề Hiên làm ăn lớn, đương nhiên sẽ có nhiều người ganh ghét, đố kỵ. Bọn họ chỉ biết mình sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để lật đổ Tề Hiên, nhấn chìm anh xuống dưới đáy vực sâu. Cũng đương nhiên là vì người này quá khó đối phó, thế nên muốn dùng người bên cạnh làm con tin để uy hiếp.
Thực chất con người ai mà chẳng có tham vọng, giống như cha anh trước đây, khiến tay mình nhúng đủ máu tươi vẫn không chịu từ bỏ mà càng dấn thân vào con đường tội lỗi. Bọn người ngoài kia cũng thế thôi, chỉ biết nghĩ cho lợi ích của chính mình, ngoài ra những thứ khác đều không để tâm đến, mạng sống của một người cũng chẳng gì so với tham vọng của bọn họ.
Bao nhiêu năm nhìn thấy người cha tệ bạc, Tề Hiên có lẽ đã giác ngộ ra điều gì đó, nhưng thực tại không biết sương mù từ đâu kéo đến phủ lên tâm trí anh. Khiến anh dẫm lên vết nhơ năm nào từ chính người cha mình ghét bỏ nhất. Anh không muốn tổn thương người đó, sợ hãi đủ điều. Còn người ngay bên cạnh một chút cũng không muốn trân trọng, cứ thế mà tàn phá, hủy hoại một cách tàn nhẫn.
Tề Nặc Khê đột nhiên mất tích không rõ nguyên nhân, Tề Hiên vì chuyện đó mà như hoá điên. Nhất định dù có lật tung cái thành phố này lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-tien-sinh-cho-em-dung-khi-de-yeu-anh/2791718/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.