Thịnh Văn Chiêu nhét cây quạt vào túi không gian, không kiên nhẫn xoay người lại: "Tận thế cũng không có thể khiến các người ngồi yên được một lát sao? Thế giới lớn như vậy, rất nhiều người đang chờ các người tới cứu viện, sao cứ phải âm hồn bất tán bám riết lấy ta?"
Ôn Cố nói: "Ta có thể loại bỏ ma tính của cô ta."
Thịnh Văn Chiêu nghi ngờ nhìn cậu: "Quan hệ giữa chúng ta không giống bạn tốt có thể giúp đỡ nhau."
Ôn Cố: "Cho ta biết tung tích của Lữ Hằng."
"Ngươi quen hắn được bao lâu? Quan tâm đến hắn lắm sao?"
"Không lâu, đúng vậy."
Thịnh Văn Chiêu phất tay thu hồi quỷ hồn vào hồ lô, cười lạnh bỏ về.
Ôn Cố thong thả lên tiếng: "Sát khí của cô ta ngày càng nặng, nếu cứ tiếp tục như thế, sớm muộn gì cũng bị đồng hóa. Một đêm phu thê trăm ngày ân, ngươi không nên đối đãi với thê tử tân hôn của mình như vậy."
Thịnh Văn Chiêu biến sắc, quạt bất ngờ xuất hiện trong tay: "Ngươi biết cái gì?"
Ôn Cố đáp: "Cô ấy tên là Tưởng Vũ Hinh, là một cô nương rất xinh đẹp. Ngươi với cô ấy là túc thế nhân duyên*."
*túc – tâm nguyện, thế – kiếp sau, nguyện vọng nhân duyên kiếp trước kéo dài tới kiếp sau
Thịnh Văn Chiêu cười nhạo, lắc đầu: "Ta còn tưởng thần tiên không gì không biết, không gì không làm được, nay xem ra cũng chẳng có gì hơn thế này."
Ôn Cố không rõ mình để lộ sơ hở ở đâu.
"Nhưng mấy cái đó liên quan gì đến ngươi?" Hắn ném hồ lô cho Ôn Cố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-the/1340217/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.