Xung quanh sân bay quân dụng Hậu Thuẫn không có gì che chắn, nắng chiều chậm buông, màn đêm tới muộn.
Chờ đến nửa đêm khi tất cả chìm vào im lặng. Chờ tới khi Trọng Thế Hoàng tu luyện đến quên mình, Ôn Cố thiết hạ cấm chế trong phòng, thay hình đổi dạng, mang một chòm râu bạc ẩn thân tại hành lang tìm người.
Tuy mỗi phòng chỉ được che bằng rèm, ra vào khá tiện, nhưng một tầng có hơn ba mươi gian phòng, lại đang tối lửa tắt đèn, tư thế ngủ của từng người cũng không giống nhau, muốn tìm một người cũng không dễ.
Ôn Cố xem xét từng gian một, học hỏi được không ít kiến thức. Đến phòng cuối cùng, trong phòng tràn ngập mùi đàn hương, cậu vừa bước vào liền cảm thấy không ổn, rụt người lại, đang muốn rời khỏi thì đằng sau vang lên giọng nói lạnh như băng: "Đứng lại đó!"
Gió mạnh bất ngờ quét đến, âm u lạnh lẽo tràn vào phòng. Ôn Cố không khỏi rùng mình, khẽ xoay mũi chân, dịch đến sát tường như con quay, tay phải nhoáng lên, Mộ Hải Thương Nguyệt nhoáng cái xuất hiện trong tay.
Tại cửa phòng, Thịnh Văn Chiêu chậm rãi thu hồi quạt, lạnh nhạt nói: "Ngươi là ai?"
Ôn Cố nói bằng giọng ồm ồm: "Tuổi còn nhỏ mà đã nhập ma đạo!"
Thịnh Văn Chiêu gật đầu: "Thì ra là người của thiên đạo. Tới đúng lúc lắm, chôn cùng với Lữ Hằng đi!" Quạt trong tay hắn giương lên, âm khí như muôn vàn sợi tơ, bài sơn hải đảo đánh tới.
Ôn Cố kéo một đường kiếm hoa, lảo đảo lui về sau hai bước, đột nhiên phá cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-the/1340216/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.