Văn Vũ quả thật cần phải nhanh chóng hoàn thành danh sách đơn hàng. Hơn nữa Lâm An đại khái là do vừa mới tỉnh lại, thân thể rất dễ mệt mỏi, ăn cơm xong bắt đầu buồn ngủ.
Văn Vũ suy nghĩ một chút, nói với Lâm An: "Anh đi vẽ bản phác thảo trước, lát nữa lại đến với em. Nếu em buồn ngủ thì ngủ một chút. "
Ánh mắt Lâm An đen nháy sáng ngời, chân thành nhìn cậu không chút cảm xúc nào, như là có ý ghi sâu cậu vào trong lòng.
Làm cho Văn Vũ không nỡ, cậu dặn dò bác Triệu: "Bác chăm nó cho tốt, nếu có chuyện gì lập tức gọi cháu nhé. "
Còn cảnh cáo Ứng Thần: "Anh cũng đối xử tốt với nó một chút. Đừng làm nó sợ, đừng hung dữ với nó. "
Ứng Thần nắm lấy tay cậu, dẫn cậu rời đi: "Yên tâm, tỉnh cũng tỉnh rồi, đừng lo lắng chuyện linh tinh nữa. Đi đi, trước tiên làm việc của em đi.. "
Lâm An tỉnh lại, giống như một tia nắng chiếu vào trong lòng Văn Vũ, mờ mịt trong lòng cậu đều tiêu tan.
Cũng làm cho tâm trạng lúc vẽ tranh của cậu trở nên thoải mái hơn, chỉ qua vài giờ đồng hồ cậu đã thuận lợi hoàn thành mấy bản phác thảo, trực tiếp gửi tới Từ Thành.
"Hôm nay vẽ tới đây thôi, có chỗ nào cần sửa lại thì nói với em, mai em sửa."
Từ Thành vừa tiếp nhận tài liệu mở ra xem, kinh ngạc: "Em vẽ nhanh quá! Trông được lắm, bây giờ anh chuyển tiếp cho khách hàng. Định kết thúc công việc ở đây ư? Chiều có việc à? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534093/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.