Chương 94
Không cần Đường Mập nói, Diệp Lưu Tây nhìn ra được đây là quần áo của dị tộc, Đường Mập cũng không nhận ra nổi là của dị tộc nào, chỉ đoán: Trung Quốc có vài triều đại mà bốn quận Hà Tây thất thủ ví như thời Tống; giai đoạn đó chung quanh không phải là Hồi Hột thì là Thổ Phiên, Tây Hạ. Có lẽ Đà đội ma này không muốn thu hút sự chú ý của người khác nên đổi sang trang phục dân tộc thiểu số.
Điều này chứng minh giả thiết của Xương Đông là chính xác, Đà đội ma này trải qua nhiều thế hệ, ở thời đại khác nhau thì thay đổi cách ngụy trang nhằm trà trộn vào khách thương.
Vậy nhưng khi húc gò đất lần thứ ba thì biến cố phát sinh, ngay cả khi Diệp Lưu Tây trên xe cũng không có hiệu quả.
Hơn bốn giờ chiều - thời điểm mà lẽ ra mặt trời vẫn tỏa sáng thế nhưng xung quanh đen đặc như mực. Xe lao được nửa đường thì thân xe đột nhiên lật nghiêng, hệt như bị thứ gì đó đẩy lên, một bên bánh xe thình lình bay lên không trung.
Xương Đông trầm giọng: “Nắm chắc vào”.
Diệp Lưu Tây nắm chặt khung chống va đập, vừa nhìn về phía trước lông tóc liền dựng ngược lên: sườn xe dốc nghiêng bốn mươi độ. Lòng bàn tay cô đẫm mồ hôi, vội chuẩn bị sẵn tinh thần xe sẽ lộn tròn một vòng. Thế nhưng tiếng động cơ xe vẫn gầm lên, xe giữ nguyên tư thế nghiêng, dùng hai bánh xe còn lại chạy đánh vòng ra ngoài, sau đó đổ sầm xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504792/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.