Chương 58
Việc đào Quan tài ra không quá suôn sẻ, đã thay đổi ba bốn tổ, Hôi Bát liên tục quát tháo chỉ huy, thậm chí còn tự mình đụng tay đào, nhưng đến tận nửa đêm cũng chỉ có thể đào ra một cái rãnh hẹp ở giữa gò đất, lộ ra khoảng hai phần ba thân Quan tài. Quan tài cắm ngang gò đất hiện tại nhìn giống hệt đầu lưỡi thò ra khỏi cái miệng há hốc.
Răng Sún dẫn cầm dây thừng ra nói: “Bát gia, kéo ra đi”.
Hôi Bát cũng đã mệt đến mức chả còn sức để ý cái gì mà bức họa trên mặt Quan tài nữa, gã phun một bãi nước bọt: “Buộc vào đi, tụi bây đâu, lại đây kéo đi”.
Pin yếu, ánh đèn pin tối dần. Loay hoay một lúc cả đám đã buộc chặt Quan tài, mỗi bên đứng bốn tên, dây thừng quấn lên vai như đang kéo thuyền, miệng gào ầm lên: “Một, hai, ba… kéo!”.
Hôi Bát cũng dùng xẻng đào, thấy chỗ nào nơi lỏng liền gá thêm vài xẻng.
Cũng chẳng rõ khí vận của hắn là tốt hay không tốt, qua vài phút, phần sau chiếc Quan tài bị vùi ở gò đất bỗng lỏng ra, lại còn bị kéo mạnh – thế là gần như bị lôi thốc ra. Hai tên đứng đầu tránh không kịp bị đập bay ra ngoài, đầu đập vào gò đất đối diện.
Quan tài rơi xuống đất đánh ầm một cái, cát bụi nổi lên mù mịt lại bị gió thổi tán loạn.
Trong lúc nhất thời cả đám người rối loạn, ồn ào nói đủ thứ, chợt có người nói: “Bát gia, người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504756/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.