🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 57



Sự lạ ở Đồi Bạch Long ắt sẽ không phải chuyện râu ria tầm thường, Xương Đông hỏi Đường Mập: “Cả đám Hôi Bát đi hết à?”.



“Đều đã đi hết, yên yên lặng lặng mà rời đi. Chúng không muốn làm người khác chú ý, để lại hai ba tên ở lại trông nom. Em nói em mắc tè để chuồn ra đấy… Anh Đông, em quay trở về đây”.



Xương Đông dặn dò hắn: “Cậu buổi tối phải cẩn thận đấy, chỗ này không thái bình đâu”.



Đường Mập vâng một tiếng rồi rụt cổ lui đi, chẳng dám nhìn đến Diệp Lưu Tây. Sau khi bị dạy dỗ hắn đã lại càng thêm sợ cô vài phần.



Xương Đông quay đầu nhìn Diệp Lưu Tây, hỏi: “Có đi xem không? Chân cô có đi được không?”.



Diệp Lưu Tây đã cầm sẵn dao trên tay, nói: “Chân đau thì biết sao được. Anh cũng chẳng cõng tôi, phải tự chống đỡ thôi”.



Xương Đông buồn cười nhưng thấy cô nói cũng đúng: làm gì có chuyện nửa đêm cõng nhau đi theo dõi người khác bao giờ.







Ban đêm không so được với ban ngày, rất khó lần theo vết chân. Đám Hôi Bát đã đi khỏi một lúc rồi, nhất thời chẳng biết theo hướng nào mà tìm. Xương Đông nói: “Cô chờ tôi một lúc”.



Anh nhìn quanh, sau đó chạy lấy đà lao vụt tới một cái gò đất, cánh tay dụng sức dám lấy, chân mượn lực leo lên. Sau vài lượt như vậy anh đã đứng trên đỉnh gò đất.



Diệp Lưu Tây ngửa đầu thấy anh nhìn quanh khắp các hướng sau đó hạ thấp trọng tâm,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504755/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tây Xuất Ngọc Môn
Chương 57: Sự lạ ở đồi Bạch Long
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.