🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 56



Cô có hỏi Hôi Bát thật song hắn chi than: Cả ngày bận bạc mặt mà một xu tiền cổ cũng chẳng tìm được.



Có điều Diệp Lưu Tây lại chả hiểu tính khí của hắn quá đi chứ; nếu quả thật không có thu hoạch gì thì hắn đã sớm đánh chó chửi mèo mắng um lên rồi. Nhưng bây giờ nhìn xem, hắn chẳng mắng chẳng chửi, tâm tình còn tốt thế kia, rõ ràng là đã vớ được thứ gì đó.



Huống hồ lúc cô hỏi hắn hôm nay ăn gì, hắn đáp bỏ chay qua mặn, ăn canh thịt dê hầm cà rốt.



Bỏ chay qua mặn cái khỉ gì.



Xương Đông trầm ngâm: “Bọn họ nhặt được tiền thì cũng chả sao, chỉ sợ lại vơ về thứ gì kỳ quái”.



“Hắn không thừa nhận thì tôi có cách gì chứ. Không thì tối nay bắt hắn ra đây, đánh cho bao giờ khai ra thì thôi”.



Xương Đông cười khổ, đối với Diệp Lưu Tây dường như không có gì mà nắm đấm không giải quyết được. Anh nói: “Như vậy không tốt đâu”.



Nhưng thế nào mới tốt thì anh cũng chẳng có ý tưởng cụ thể.



Ấy vậy mà Đường Mập đang ngồi im một bên lúc này lại lẳng lặng đứng dậy ôm hành lý đi sang phía lều Hôi Bát.



Hắn mới tới cửa đã bị đám thủ hạ của Hôi Bát cản lại, tên sún ồn ào trêu ghẹo: “Ơ, chú em vẫn còn ở đây à. Tôi tưởng chú em đã về nhà rúc vào lòng mẹ rồi cơ. Nhát gan như chú mày thì né ra xa đê”.



Cả lũ cười phá lên.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504754/chuong-56.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tây Xuất Ngọc Môn
Chương 56: Đoàn người đeo gông xiềng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.