Chương 32
Diệp Lưu Tây đã hiểu: thứ hoa hồng đá này so với hoa hồng thật càng có ý nghĩa, hoa thật ấy à, gai nhiều giá đắt, sau một đêm chả héo rũ ra rồi.
“Khổng Ương thân thể không tốt, chưa từng đi tới sa mạc, cũng không chịu được khí hậu nơi này. Nhưng tôi lại khác, từ nhỏ đã hứng thú với sa mạc”.
“Cô ấy đoán biết tôi sẽ cầu hôn, có lẽ vì thế nên phần nào nhân nhượng tôi, nghĩ rằng thời khắc quan trọng nhất trong đời cùng đối phương nên diễn ra ở một nơi đặc biệt. Vậy nên khi tôi đề nghị cô ấy đi cùng, cô ấy đã lập tức đồng ý”.
Giọng nói anh thấp dần: “Cô biết không, thật ra tôi đã chuẩn bị hết rồi, sau khi cầu hôn sẽ lập tức đưa cô ấy quay về, chỉ còn một đêm nữa…”.
Diệp Lưu Tây không nói, chỉ một đêm ư. Giết người chỉ cần một đao, chết tim chỉ cần một giây, cái này… thôi thì coi là mệnh đi, tránh không khỏi.
Xương Đông hít sâu một hơi: “Tôi nghĩ đêm khuya nơi sa mạc, tắt đi các nguồn sáng, lại dùng đèn đặc biệt chiếu khiến cả mảng đồi hoa hồng cát biến thành màu đỏ… Như vậy đấy. Vậy cô muốn chứng thực điều gì?”.
Diệp Lưu Tây ngừng lại một chút, sau đó nói:
“Cách thức cầu hôn như vậy một người sao chuẩn bị được. Khi anh cầu hôn cần người phụ trách ánh sáng, muốn Khổng Ương cảm nhận được sự lãng mạn còn cần chụp ảnh lưu giữ lại kỷ niệm, muốn tạo bất ngờ anh còn cần người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504730/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.