Chương 33
Trong một đêm, rất nhiều rất nhiều “nguồn tin” nói, đưa ra hình ảnh và video giật gân, Khổng Ương cũng bị lôi lên đầu sóng ngọn gió, ảnh của cô từng chụp bị lôi ra hết, chửi bới thậm tệ. Người ta còn mắng cô hạ lưu thấp kém, nếu cô không muốn cầu hôn thì chuyện đã chẳng xảy ra.
Vì Khổng Ương mà Xương Đông mới đành nhượng bộ: một cô gái như vậy, chỉ vì theo anh vốn đã chẳng nhận được cái gì, đến lúc qua đời còn bị người người mắng chửi, anh sẽ làm mọi chuyện để cô được an nghỉ trong thanh tĩnh.
Không phải họ đều vì tiền sao?
…
Xương Đông nhìn về cồn cát bằng phẳng cách đó không xa, nếu anh nhớ không nhầm, hai năm trước nơi kia hẳn là sườn đồi phủ kín hoa hồng đá.
Thế sự châm chọc, hoa hồng đá mất cả vạn năm tưởng như mãi trường tồn kia mới hình thành, nhưng chỉ một trận bão cát liền không còn vết tích.
Diệp Lưu Tây nói: “Tôi còn một chuyện nữa”.
“Cô thì nhiều chuyện lắm”.
Diệp Lưu Tây bật cười, cô xoay người đối diện Xương Đông, lại nâng cằm nhìn sâu vào đôi mắt đang ẩn sâu trong bóng tối dưới vành mũ.
“Xương Đông, tôi tới tìm anh thấy anh thuốc không hút, rượu không uống, cũng chẳng đau đớn thống khổ đến tinh thần hoảng hốt không rõ, nói năng đâu vào đấy, logic rõ ràng. Một người như vậy, vì sao khi phát hiện phía sau có động tĩnh lại theo bản năng thốt ra hai chữ ‘Khổng Ương’ chứ?”
Con người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504731/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.