Haizz, tính tình nhùng nhằng như nương của ta thật sự phải có người dứt khoát như tẩu tẩu mới có thể chế ngự được.
Hằng ngày tẩu tẩu sắc t.h.u.ố.c thay t.h.u.ố.c cho ta, mùi t.h.u.ố.c bay ra ngoài sân, thu hút không ít ánh mắt dòm ngó. Mỗi lần có người hỏi đến, nàng chỉ nói là mình đang điều dưỡng cơ thể.
Dưới sự chăm sóc của nàng, vết thương trên người ta dần kết vảy, nhưng vết thương trong lòng lại bị lời đồn trong làng x.é to.ạc càng lúc càng lớn.
Những lời đồn đại ấy len lỏi khắp nơi. Dù ta không ra khỏi cửa cũng có thể đoán ra phần nào từ đôi mắt sưng húp và tiếng khóc kìm nén của nương.
Có lúc nương không kìm được, lại nức nở kể lại những lời ấy.
"Liễu Nha bò lên giường thiếu gia nhà chủ, bị đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t rồi đuổi ra!"
"Vương thiếu gia đích miệng nói ở trà lầu… nói Liễu Nha có một nốt ruồi dưới xương quai xanh bên phải!"
"Ôi chao, xiêm y rách nát hết, bị đám tiểu tư nhìn thấy cả! Trương gia đâu có ngốc, còn có thể cưới nàng ư?"
"Chả trách Dương Đại Hoa đột nhiên nấu thuốc, hóa ra là để che giấu cho tiểu cô!"
Ta c.ắ.n chặt môi, đến khi miệng tràn ngập mùi m.á.u cũng chẳng thấy đau.
Thân chính không sợ bóng xiêu, ta nào sợ lời thiên hạ đàm tiếu, nhưng… chỉ e Trương gia tin vào điều đó! Trương gia Nhị lang Trương Tân Viễn, năm ngoái khi dạm hỏi, hắn lấp ló sau lưng bà mai lén nhìn ta, đôi tai đỏ ửng.
Sau đó hắn cố ý đến Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-tau-hung-du-duong-dai-hoa/4799734/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.