Những kẻ hóng chuyện đều đỏ mặt tía tai, xám xịt tản đi.
Chẳng mấy ngày sau, trong thôn không còn ai dám trắng trợn ngồi lê đôi mách về nhà ta nữa, gặp người nhà ta trên đường thì đều ước gì được đi đường vòng.
Lại nửa tháng trôi qua, ca ca Liễu Đại Tráng từ vùng ngoại ô huyện làm công trở về, vừa vào cửa biết chuyện của ta, mặt ca ca đỏ bừng, gân xanh nổi đầy trán, vớ lấy cái đòn gánh sau cánh cửa định xông ra ngoài.
"Mẹ kiếp Vương gia lòng lang dạ sói, dám ức h.i.ế.p muội muội ta như thế, lão tử đi liều mạng với chúng!"
Tẩu tẩu giữ chặt lấy cánh tay ca ca: "Liễu Đại Tráng, chàng đứng lại cho ta! Đồ hãn phu, tự dâng mình đến làm bao cát cho người ta đ.á.n.h sao? Nghe ta này!"
Nàng ấn ca ca xuống ghế, mặt mày đen sầm phân tích: "Vương gia có tiền có thế, đầy rẫy đám tay sai! Chúng ta cứng đối cứng, chắc chắn bị c.ắ.n đến xương cốt cũng chẳng còn! Lúc này chúng ta không vội báo thù, hiện giờ điều quan trọng nhất là chữa trị vết thương cho Nha Nhi…"
5.
Anan
Ba tháng sau, Trương gia ở thôn bên cạnh - nhà đã định thân với ta - cuối cùng cũng tìm bà mai đến cửa.
Bà mai bước vào nhà, mặt mày tươi cười, tay nắm chặt tờ canh thiếp.
"Lão tỷ tỷ, không phải Trương gia không tin Nha Nhi, nhưng thực sự là bên ngoài đồn đại có đầu có đuôi… Trương gia gia phong thanh chính đời đời, trì hoãn đến tận hôm nay mới đến hủy hôn đã là tận tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-tau-hung-du-duong-dai-hoa/4799735/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.