Tết Nguyên Tiêu đến, kinh đô liền một mảng náo nhiệt ăn mừng.
Ta ngồi trên kiệu, khẽ liếc nhìn cảnh tượng bên ngoài qua khe hở nhỏ của màn che.
Gió trời se mát thổi nhẹ vờn trên mặt ta, cảnh tượng người người náo nhiệt, con nít cười đùa chạy nhảy khanh khách, những đóa pháo nổ bùm bụp khắpnơi.
Lúc này ta mới có cảm giác, năm mới lại tới rồi.
Ta cụp mắt, ngả đầu dưỡng thuần, sau đó kiệu của ta, một đường tiến thẳng tới cửa hoàng cung.
Ta yên lặng nhìn kiệu bản thân được phép vào thẳng hoàng cung, những người khác phải xuống kiệu cước bộ, thậm chí còn có hàng dài nô tài cúi người khi kiệu ta đi ngang.
Lúc này ta mới phát giác thân phận quận chúa của ta.
Quả nhiên là thân phận cao quý.
” Quận chúa, tới rồi.”
Phúc tử ghé sát vào cửa kiệu, nhỏ giọng kêu ta. Ta khẽ ừ, sau đó màn kiệu được vén lên, ta dựa vào Phúc tử, yêu kiều xuống kiệu.
” Quận chúa thiên tuế thiên thiên tuế!”
Ta khẽ liếc nhìn hai hàng thái giám nha hoàn quỳ lạy, bản tính kiêu ngạongông cuồng trước đây hung hăng cất đi vì ai, nay như dã thú, gầm gừ đira.
Bước chân ta nhẹ như bay, thân người như cưỡi hạc, ta ung dung bước vào thiên điện.
Cảnh tượng bên trong, bên ngoài sao có thể so sánh, xa hoa hơn cả xa hoa, cao quý hơn cả cao quý.
Khóe mắt ta chạm tới bóng dáng quen thuộc ngồi trên cao nhưng rất nhanh ta liền kiên nghị, không thèm nhìn dù chỉ một cái.
Sau đó ta liền hành lễ với lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-nhi/61977/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.