🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đời người vốn dĩ rất ngắn ngủi. Để có thể sống theo ý mình, tự do tự tại, vốn đã rất khó khăn.



Sinh ra trong hoàng thất, lại là con trưởng, thừa kế vương vị sau này, chonên với ta, tự do tự tại, vốn không phải thứ ta nắm lấy.



Vườn uyển của ta, quanh năm kì dị đều nở hoa. Xuân đi đông tới, hoa đều không tàn.



Ta từng hỏi phụ hoàng, hoa vì sao không héo úa?



Phụ hoàng tay cầm văn kiện, đầu cũng không ngẩng lên nhìn, chỉ ôn tồn bảo rằng.



”Hoa trong vườn uyển vốn dĩ không thể héo tàn.”



Ta tự hỏi, thắc mắc rồi tìm tòi.



Cho đến khi phá bỏ nguyên tắc, lén lút sờ lên một đóa hoa đào nhỏ.



Ta liền giác ngộ.



Hoa, quả nhiên không thể héo tàn.



Bởi, hoa này vốn làm từ vải.



Cho nên vạn loài hoa, ta đều biết. Nhưng chân chính nhìn thấy ngửi thấy, ta chưa một lần cảm nhận.



Bởi họ sợ có kẻ gian, dùng hoa để lấy mạng ta.



Cho tới một ngày, thái tử phi bất đắc dĩ mà có của ta ôm tới một chậu câynhỏ. Nàng váy hồng lay động, như cánh bướm nhỏ yêu kiều, ôm cây chạytới.



Hương hoa nhàn nhạt truyền vào, ngộp khắp căn phòng.



Ta bỡ ngỡ, lần đầu nghe tới hương hoa, lại nhìn nàng dung nhan xinh đẹp, rực sáng như ánh nắng vui vẻ nhìn ta.



Ta đã ngỡ rằng, lúc đó người ta nhìn thấy phải chăng là tiên nhân?



”Tướng công, thiếp nghe nói chàng thích hoa đào, liền cho chàng chậu đào này.”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-nhi/3015478/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tát Nhĩ
Chương 22: Ngoại truyện 2 L(âm Trác Mộc - Trung)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.