Trongđầu đột nhiên xuất hiện một hình ảnh sinh động như thật.
Trên mảnh đất hoang vu này, một vị lão ông đang ngửa đầu tập trung ánh mắtnhìn. Lúc này, nụ cười thân thiện trên khuôn mặt của lão đã tiêu biến, thay vàođó là ý cười lạnh lùng đáng sợ.
Đây là sự vui sướng sau khi gian kế đã thành, ánh mắt đã bộc lộ rõ bản tính củalão.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm mừng, tinh thần của hắn tuy xa lầy vào trongmột loại Huyễn Cảnh nào đó, nhưng vì có sự tồn tại của Trí Linh, cho nên vẫn cóthể duy trì được một mức độ liên hệ nhất định với bên ngoài. Hơn nữa, đây chínhlà con át chủ bài lớn nhất của hắn.
Chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay của Doanh Thừa Phong lấp lánh một tia hàoquang không được coi là quá sáng.
Sau đó hắn nhẹ nhàng vung tay lên, chút hào quang đó giống như có mắt bay vụtvào trong Sơn Hà Đồ.
- Oành...
Bên trong bức Sơn Hà Đồ, một luồng sấm sét vang lên, chùm quang đó sau khi chuivào trong bức họa, lập tức hấp nạp linh lực trời đất một cách điên cuồng, vàlớn mạnh một cách nhanh chóng. Đây chính là uy năng lớn nhất vốn có của Sơn HàĐồ, có thể đem sức mạnh của Doanh Thừa Phong phát ra tăng lên gấp trăm nghìnlần.
Nụ cười trên mặt lão ông đột nhiên tiêu tan, thay vào đó là nỗi sợ hãi lan tỏabao trùm.
Lão kêu lên một tiếng kỳ quái, liền chuyển hóa thành nhiều đường thân ảnh. Mỗimột đường thân ảnh đều nhảy nhót liên hồi khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076975/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.