Thầntình của Doanh Thừa Phong vô cùng nặng nề, hắn biết lão già này vừa thần bí vừahùng mạnh, một khi lão âm mưu hại mình khẳng định sẽ có chiêu trò ngầm ẩn.
Tuy nhiên, bất luận chiêu trò gì, chỉ cần bản thể của lão tiêu tan, uy năng củanó cũng nhất định sẽ bị giảm bớt nhiều, cho nên hắn mới thẳng tay giết chết lãokhông một chút do dự.
Nhưng, cảm ứng được áp lực khổng lồ không thể hình dung được đến từ tứ phía,trong lòng hắn lại có cảm giác ớn lạnh.
Quanh người trở nên lạnh cứng như trong hang băng, từng dòng hàn ý âm u miênman tràn ngập, mặc dù có Hàn Băng trường kiếm không ngừng hấp nạp, nhưng cáihàn khí kia vẫn không thấy có dấu hiện suy giảm.
Dẫu sao Doanh Thừa Phong cũng chưa từng nhờ tới, sau khi thân thể lão ông tiêutan, uy năng của Huyễn Cảnh lại càng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hắn hít một hơi thật sâu, vứt bỏ mọi tạp niệm trong đầu, bắt đầu ngưng tụ sứcmạnh tinh thần và chân khí.
Vào thời khắc này, thân thể hắn ngầm tỏa ra một tia hào quang, đó là nguồn sứcmạnh ánh sáng sản sinh ra sau khi toàn bộ sức mạnh được vận chuyển đến cực hạn.
Sau khi có được ngọc thạch trong Truyền Thừa Tháp, hắn đã sửa đổi công pháptruyền thừa. Mà loại công pháp này lại là hệ quang minh (ánh sáng),lúc nàytoàn lực bùng nổ, tự nhiên là tác dụng lớn của quang minh, khiến cho hắn giốngnhư một mặt trời nhở phóng thích ra thứ ánh sáng và nhiệt lượng vô cùng tận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076976/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.