Thế giới rộng lớn trong lòng đất trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Ác long kia dường như đã biết lúc này không thể làm gì được quầng sáng quanh cơ thể kia, đành tạm thời ngừng tấn công và nghỉ ngơi. Chỗ này không biết còn có loài sinh vật nào khác không, nhưng lúc ác long nổi giận, chắc chắn không có thứ gì dám tới gần tìm đường chết.
Ác long tuy đã nghỉ ngơi, nhưng nữ tử che mặt vẫn không dám lơi là dù chỉ một chút. Nàng giữ nguyên tư thế, không dám nhúc nhích.
Có điều, lúc nhìn về phía Doanh Thừa Phong, sự phẫn nộ và bất mãn trong lòng nàng lại bộc phát, không kìm nổi nghiến răng nói: - Hừ, tên tiểu tử nhà ngươi chẳng phải thứ tốt lành gì, rõ ràng biết nơi này có sinh vật đáng sợ như vậy còn dám dụ ta đến!
Doanh Thừa Phong khóe miệng hơi giật lên, nói: - Tiền bối, nếu không phải ngài kiên quyết bám theo muốn lấy mạng vãn bối, vãn bối cũng đâu muốn xông vào tử địa này.
Trong không gian rộng lớn dưới lòng đất này không ngờ lại tồn tại một sinh vật đáng sợ như vậy, Doanh Thừa Phong trước đó cũng chưa từng nghĩ tới.
Vật này nếu thực sự thả ra ngoài, chẳng những không gian Truyền Thừa Tháp bị tấn công hủy diệt mà nơi bọn họ sinh sống kia cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn.
Ít nhất, Doanh Thừa Phong không dám chắc chắn, mọi người kể cả Võ lão có đủ khả năng và tư cách ngăn chặn hoặc giết chết con vật này hay không.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076717/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.