Tốc độ của Doanh Thừa Phong cực nhanh, hơn nữa lúc chạy có thể phóng thích toàn bộ uy năng ra ngoài. Hắn dùng tinh thần lực thăm dò, không bỏ sót dù chỉ một chút trong không gian hai trăm dặm vuông.
Tuy nhiên, dụng tâm của hắn trong hoàn cảnh này kỳ thực cũng không tác dụng mấy.
Bởi lúc này, trong thế giới dưới lòng đất không biết rộng lớn cỡ nào này, trận đấu ác liệt giữa ác long và người bịt mặt đã trở thành cảnh tượng dễ thu hút sự chú ý nhất, thông tin có được từ quan sát bằng mắt thường cũng không kém hơn bao nhiêu so với thông tin thu thập được bằng tinh thần lực.
Lúc này, người bịt mặt cầm trong tay một phiến ngọc bài; luồng sáng màu trắng đục mạnh mẽ tới mức có thể vây nhốt được ác long không ngờ lại được phóng ra từ đây.
Sau khi nhìn thấy vật ấy, Doanh Thừa Phong như bừng tỉnh ngộ.
Hắn rốt cục đã hiểu rõ một việc. Thực lực của người bịt mặt cao như vậy mới có thể chịu được sự truy kích của ác long lâu đến thế, không những vậy còn có thể phản kích được.
Tuy Doanh Thừa Phong không biết ác long này đã đạt tới cấp bậc nào, nhưng có một điều hắn biết chắc, đó là uy năng của ác long đã vượt xa so với một cường giả Bạch Ngân Cảnh. Dù cho Võ lão Tử Kim Cảnh có tới, ác long này ắt hẳn cũng chẳng coi ra gì.
Người bịt mặt không bịt ác long một tát chụp chết, chỉ bị phun hơi mà chết đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076716/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.