"Ầm ầm ầm"
Tiếng nổ cực lớn dần dần lắng xuống, nét mặt của thiếu nữ áo trắng đầy vẻ mệt mỏi, toàn thân quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.
Doanh Thừa Phong ở một bên nhìn xem cũng hết hồn, nàng này có lẽ có chút khiếm khuyết về phẩm chất đạo đức nhưng thực lực và nghị lực của nàng cũng khiến cho người ta phải khâm phục.
Có vài lần Doanh Thừa Phong cho rằng có lúc nàng sẽ không có cách nào kiên trì được nữa, thì nànglại cắn răng chịu đựng và chống đỡ lại tất cả. Khi đó khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng cũng có vài phần tuyệt vọng nhưng từ đầu đến cuối nàng đều không chịu từ bỏ.
Có lúc Doanh Thừa Phong không thể tượng tượng nàng đã trả giá nhiều như thế nào nhưng chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt luôn dữ tợn của nàng thì hắn biết nàng đang phải chịu đựng biết bao nhiêu là áp lực.
Thở phào một cái, Doanh Thừa Phong lấy từ phía sau lưng ra một bình hồ lô đưa tới bên môi nàng dịu dàng nói: - Uống một ngụm đi.
Thiếu nữ áo trắng thở hổn hển, lạnh lùng liếc hắn một cái sau đó mới chịu mở miệng, bất chấp hết tất cả uống hết chỗ nước trong hồ lô không thừa một giọt.
Nhưng khi nàng uống đến giọt cuối cùng, cả người đột nhiên cứng đờ giọng run run hỏi: - Cái hồ lô này là của ngươi?
- Đương nhiên.
- Ngươi vẫn luôn dùng nó để uống nước sao?
- Đúng vậy. Doanh Thừa Phong mặt ngây ngô trả lời hết sức thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076718/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.