Ở phía xa nhất, có hai thân hình yêu thú uy nghiêm bệ vệ, hiên ngang bước đi.
Một con họ hổ, to lớn như voi, nanh dài như kiếm, vằn tím than trên nền lông xanh vàng, chiếc đuôi có một mũi gai nhọn mọc ra bén lạnh.
Con còn lại là một loài mãng xà, toàn thân phủ vảy màu trắng bạc điểm xuyết một vài đốm hoa màu hồng phấn. Nó dài phải đến bốn, năm mươi mét, thân to bằng hai vòng tay người trưởng thành. Chiếc lưỡi đỏ chốc chốc thò ra thụt vào, chiếc cổ bạnh ra khoe dáng vẻ oai phong. Đặc biệt nó có một đôi cánh mỏng, gần như trong suốt lập loè ở hai bên cột sống.
Hồng Minh đã nhìn thấu tất cả, có phần ngưng trọng.
“Là Cốt vĩ kim tử hổ và Minh dực ngân quang xà!”
Quân tò mò:
“Bọn chúng lợi hại lắm sao?”
“Rất lợi hại. Hai con yêu này sống sâu trong núi. Lần gần nhất có người bắt gặp Cốt vĩ kim tử hổ là hơn hai mươi năm trước, lúc đó nó đã là Huyền giai ngũ đẳng rồi!”
Trận chiến này thực sự không thể nói trước. Phía đàn yêu thú ngoài hai đầu lĩnh, dựa vào linh thức của mình, Quân có thể khẳng định còn ít nhất ba, bốn con Huyền giai nữa, chưa kể số ẩn náu trong bóng tối, thậm chí lên đến mười con cũng không chừng.
Trong khi đó, cộng hết cả phía nhân loại mới có bảy người, riêng Đại hồng tự đã chiếm năm vị, hai vị còn lại là tán tu tới trợ giúp. Trong nhận thức của Quân, số lượng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3716152/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.