Lập tức biển linh thức sôi lên, một màn ánh sáng xanh lục từ người Mạnh Thần tỏa ra, đẩy lùi ánh sáng trắng vốn có của nó. Ngay khi toàn bộ thức hải bị che phủ trong màn sáng xanh, Quân cảm giác được một áp lực nặng nề, mọi sợi dây liên kết với Thể nội hoàn toàn biến mất, dường như hắn đang ở một nơi xa lạ lạnh lẽo, như tội phạm đang ở trong nhà giam.
Mạnh Thần tiến tới chỉ một ngón tay chạm vào trán hắn, thân thể hắn liền mờ đi, ý thức như bị một lực hút vô hình theo ngón tay trỏ truyền hết sang người Mạnh Thần.
Nhưng chính vào lúc này, đột nhiên Mạnh Thần ngừng lại, nhăn nhó đau đớn. Từ bên trong người hắn phát ra từng đạo ánh sáng vàng kim, xuyên thủng cả cơ thể.
Mạnh Thần sợ hãi vội lùi lại, tự tay đấm vào bụng mình rồi nôn ra khối cầu ban nãy. Thân ảnh Mạnh Thần tiêu thất, vụt biến mất dường như định chạy trốn khỏi thứ gì đó.
Nhưng cũng đồng thời, khối cầu tỏa ra ánh sáng vàng cực kỳ chói mắt, gần như ngay lập tức triệt tiêu toàn bộ ánh sáng xanh lục, hình thành nên một màn sáng bao trùm tất cả.
Mạnh Thần xuất hiện trở lại cách đó hơn trăm mét, ánh mắt kinh dị muôn phần:
“Nó…Không…không! Ngươi! Ngươi không phải Hồn hạch! Ngươi là thứ gì?”
Nhưng chẳng có gì đáp lại. Khối cầu vừa chớp mắt đã ở ngay trước mặt Mạnh Thần, bắn ra một luồng ánh sáng xuyên thủng trán, chẳng hề để hắn kịp làm thêm bất cứ thứ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3649242/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.