Tạ Hộ cảm thấy hôm nay đi chơi cực kỳ có ý nghĩa, bởi vì hình như nàng đã hiểu rõthêm về thế giới của phu quân, nhưng điều làm nàng cao hứng nhất là phu quân bằng lòng giới thiệu tất cả bạn thân của chàng cho nàng nhận biết không hề che giấu, điều này có nghĩa phu quân nhất định đã đem nàng xếp vô nhóm người mình, chỉ cần điều này thôi, Tạ Hộ cảm thấy tất cả đều đáng giá.
Hôm nay, bọn Phó Thanh Lưu đến ăn chực cơm vì mục đích xem xem nữ tử mà vị thần trong mắt bọn họ - Thẩm đại công tử, bị mê hoặc thành như vậy có bộ dạng như thế nào, nếu người đã gặp được, cơm cũng đã ăn no thì cũng không còn lý do gì ở lại nữa.
Hỏi xem Thẩm Hấp buổi chiều bọn họ muốn leo núi, Phó Thanh Lưu đối với việc đi leo núi vào buổi chiều của phu thê Thẩm Hấp thì chẳng có hứng thú gì, nếu đi xem ca múa, đá bóng hoặc các loại hình giải trí hoạt động thì hắn có thể tham gia một chút, đứng cao nhìn xa, đó là đam mê hứng thú của văn nhân mặc khách (người tri thức), không thể xứng đôi với Phó đại công tử đam mê tửu sắc cờ bạc được.
Ăn cơm xong, Phó Thanh Lưu chủ động cáo từ, ba người kia vốn đi theo Phó Thanh Lưu náo loạn, nếu Phó Thanh Lưu đã đi thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ không ở lại làm gì nên cáo từ rồi đi cùng với Phó Thanh Lưu.
Tạ Hộ thấy rất bình thường nhưng Thẩm Hấp thì thở dài nói: “Mấy kẻ này luôn như vậy đó nhưng không có ác ý gì đâu, nàng đừng giận.”
Tạ Hộ cười nói: “Sao lại giận? Thiếp thấy bọn họ đều thú vị đấy chứ.”
Trong mắt Thẩm Hấp lóe lên một tia nguy hiểm: “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-quan-mot-doi-vinh-hoa/1933734/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.