Phù Dung viên là tửu lâu xa hoa nhất trong kinh thành, Phúc Nguyên lâu của Tạ Thiều chỉ là phiên bản thu nhỏ của Phù Dung viên, Phù Dung viên mới chân chính là đứng đầu, từ diện tích, cảnh sắc đến món ăn, rượu, không thứ nào là không áp đảo, đứng trên các tửu lâu khác, đã tồn tại 10 năm rồi nhưng vẫn phát triển không suy, thanh danh vang dội tại kinh thành quyền quý, trở thành nơi đãi khách xa hoa nhất cho mọi người, khách lúc nào cũng nườm nượp, thường xuyên vì đông khách quá mà không đủ chỗ.
Thẩm Hấp dừng ngựa trước cửa Phù Dung viên, lập tức có tiểu nhị đến chào hỏi và dẫn ngựa đi, còn có hai tiểu nhị khác chạy ra nghênh tiếp, Thẩm Hấp dắt Tạ Hộ đi vào cửa, ngoài cửa lại có một nhóm người muốn vào tửu lâu dùng cơm thì bị một tiểu nhị ngăn lại nói là bên trong đã đầy khách, hẹn họ hôm khác đến sớm hơn một chút.
Tạ Hộ được Thẩm Hấp dẫn lên lầu, dường như tiểu nhị quen biết Thẩm Hấp, thấy Thẩm Hấp thì hành lễ, tiếng gọi đồ ăn, trò chuyện, ăn cơm trong lầu một và sảnh tửu lâu tương đối ồn ào nhưng lên đến lầu hai thì ít hơn hẳn, lầu hai đa số là nhã gian, đến lầu ba thì âm thanh huyên náo gần như không nghe thấy.
Tiểu nhị dẫn bọn họ đến phòng chữ Thiên ở phía đông trên lầu ba, đồ vật bên trong rất tinh xảo, không thua gì phủ quốc công, tiểu nhị sau khi dẫn bọn họ vào cửa thì lui xuống, có lẽ Thẩm Hấp đã sớm an bài rồi nên bọn họ cũng không hỏi gì, sau khi nhã gian đã không còn người ngoài, Tạ Hộ mới tháo mũ trùm, đánh giá trang trí trong phòng.
“Nàng cảm thấy thế nào?”
Thẩm Hấp rót một chén nước đưa cho Tạ Hộ, thấy nàng đang nhìn bức tranh sơn dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-quan-mot-doi-vinh-hoa/1933736/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.