🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Kir



Tiêu Trân Nhi vừa nghe Ngọc Châu đồng ý, nhất thời vui mừng đến mức bừng lên hứng thú ăn uống, ngoại trừ xử hết hơn nửa nồi canh gà hầm sâm còn kêu Giác nhi lấy trứng vịt hoang nàng ta mang tới bỏ vào lò nướng.



"Những thứ này là trứng vịt thợ săn vừa đưa đến phủ, còn rất tươi mới. Tỷ nghe nói muội đến huyện nghèo ở ngoại thành định cư, sợ muội không được ăn đồ tốt nên sai người nhặt hai sọt cho muội. Ngoài trứng ra còn có thịt khô và bột gạo, ai ngờ muội ở đây còn ăn ngon hơn chúng ta ở quý phủ, trong nồi này chẳng phải là nhân sâm lâu năm thượng hạng của Bắc Vực sao? Cái gốc nhân sâm cất kĩ trong hộc tủ của tổ mẫu còn chẳng lớn bằng gốc trong nồi này của muội, cứ để nguyên như vậy mà hầm với gà... Muội muội, có phải ca ca lén cho muội tiền riêng của huynh ấy không? Nếu không phải lo lắng chuyện ăn uống thì ta cũng muốn được ra ngoài phủ ở riêng như muội, bớt bị quản thúc!"



Nhân sâm kia là khi ra khỏi phủ Tổng binh, bọn thị vệ của Nghiên thiếu tự rinh lên trên xe ngựa của Ngọc Châu. Nếu đã bị hắn bóp đến nứt cả xương cổ tay, Ngọc Châu cũng chẳng khách khí mà tự nhiên nhận hết.



Không ngờ là trước nay Triệu mụ chưa từng gặp đồ quý giá đến bực này, tất nhiên không biết đây là thứ quý hiếm ngang với vật tiến cống trong cung. Bà ấy chỉ cảm thấy nhìn bề ngoài của nó tốt hơn mấy cây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469398/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tàng Ngọc Nạp Châu
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.