Không đợi hắn trả lời, đám người bên kia lại có người gọi to tên Trần Diệc Minh.
Chờ đến sau khi Trần Diệc Minh rời đi, ly rượu Rum của Bùi Vân Dã đã thấy đáy, hắn đứng hóng gió một chốc, bỗng nhiên cảm thấy đầu có chút choáng váng.
Hắn xoay người đang muốn buông ly rượu, chợt đụng phải bồi bàn bên cạnh, sau choáng váng ngắn ngủi Bùi Vân Dã đứng vững, rượu vang đỏ trên khay nhưng đều hắt hết vào tây trang sang quý của hắn.
Tiếng cười vui lập tức ngừng lại, ngay sau đó chính là tiếng xin lỗi cùng các loại quan tâm, có lẽ là uống rượu hơi nhiều, Bùi Vân Dã bị tiếng ồn ào làm cho chóng mặt, vừa lúc mượn cơ hội lui trận.
Thư ký Kim lập tức gọi người đưa một bộ tây trang dự phòng tới đây, Bùi Vân Dã khoát tay trực tiếp về phòng ngủ, không để thư ký Kim đi theo.
Trong khoảng thời gian này hắn thật sự là quá bận rộn, cảm giác mệt mỏi chậm rãi kéo tới, cho nên đêm nay liền không tính toán trở về nội thành.
Không biết có phải là bởi vì máy sưởi trong phòng quá đủ hay không, áo khoác dính rượu bị cởi ra, cảm giác khô nóng kia cũng không giảm xuống bao nhiêu, Bùi Vân Dã nới cà vạt, ngay sau đó cửa bị gõ vang.
“Vào đi.” Bùi Vân Dã tùy tiện ném cà vạt xuống bàn.
Thảm hút âm, cho nên tiếng bước chân nhỏ không thể nghe thấy, người tới vào cửa lại không lên tiếng, bàn tay cởi nút áo của Bùi Vân Dã dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh/2522968/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.