Diệp Bắc Minh hậm hực nhìn Lưu An An một cái rồi xoay người đóng cửa phòng lại, hiện tại hai người hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, đám nhân viên và diễn viễn muốn hóng hớt chuyện cũng không được.
Anh nhìn khắp nơi, sau khi xác định không có camera ẩn mới xông tới bóp chặt cằm của Lưu An An lạnh giọng cảnh cáo:
“Cô nghĩ cô đang lên mặt với ai hả? Chỉ cần tôi muốn, cô lập tức bị bỏ rơi với hai bàn tay trắng, hơn nữa đứa nhỏ trong bụng cô cũng không có cơ hội chào đời đâu.”
Lưu An An lập tức ôm bụng, bởi vì cô quá ấm ức nên nhất thời quên mất người đàn ông trước mắt máu lạnh vô tình đến cỡ nào.
Anh vốn không muốn đứa bé trong bụng cô, nếu chọc anh giận, anh sẵn sàng giết nó mà không hề nao núng nương tay.
Vì thế Lưu An An yếu ớt đáp:
“Em sẽ không gây phiền phức cho Lệ Phương.”
Giọng điệu của cô cực kỳ đè nén, Diệp Bắc Minh buông cằm của cô ra sau đó mở cửa đi thẳng một mạch về phía Lệ Phương.
Biểu cảm của anh nhanh chóng trở nên mềm mại dịu dàng, hoàn toàn khác hẳn với vẻ mặt hung tơn vừa rồi khi đối diện với cô.
Lưu An An ôm bụng cười khổ, chênh lệch quá lớn thật khiến cô ghen tị.
Diệp Bắc Minh đi tới bên cạnh Lệ Phương, cô ấy thấy Lưu An An đang nhìn sang bên này lập tức nói:
“Sao anh không ở bên cạnh An An thêm một chút, ít ra cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471553/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.