Thời Tiêu ăn xong bữa một cách hằn hộc còn Tần Dữ mỉm cười nhìn hành động này của cô.
Anh ngồi bên cạnh cô chỉ ăn mấy miếng, thấy cô đã ăn xong, anh tự nhiên cầm lấy khăn giấy, tay nhẹ nhàng lau miệng cho cô.
Khóe môi Thời Tiêu bị người nào đó mập mờ cọ nhẹ làm cho cô theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đẹp đang chứa ý cười nhẹ.
Vẻ đẹp hấp dẫn cám dỗ như vậy khiến tim Thời Tiêu đập nhanh.
Tần Dữ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn có chút đỏ mặt vì ngượng của Thời Tiêu, anh rất hài lòng với phản ứng của bảo bối đối với mình. Vì vậy thân thể anh không tự chủ mà tiến lại gần cô, đợi đến khi hơi thở của họ hòa quyện vào nhau, anh liền nhịn không được cười khẽ một tiếng trầm thấp êm tai.
Thời Tiêu nghe thấy lập tức tỉnh táo lại, hai má đỏ bừng, không tự chủ lùi về phía sau, mắt thấy thân thể lắc lư sắp ngã, sau đó bị Tần Dữ kéo lại.
Khuôn mặt Thời Tiêu theo thế úp vào ngực anh, trên người anh có hơi thở mát lạnh mang theo chút bụi bặm vì đi dạo suốt một ngày nhưng kết hợp với gương mặt của người này lại trông đặc biệt gợi cảm quyến rũ.
Thời Tiêu ngẩng đầu nhìn, vừa vặn trông thấy yết hầu gợi cảm đang nhấp nhô, một đôi mắt lạnh nhạt đang nhìn cô.
Mặc dù đã nhìn qua cảnh tượng khiến người ta kích động và hưng phấn hơn rồi nhưng cô vẫn không tránh khỏi có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tien-sinh-chi-nghi-yeu-duong/3391040/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.