Thời Tiêu mặc dù đi dạo mệt mỏi nhưng vẫn không dừng lại, tay nắm tay Tần Dữ. 
Màn đêm buông xuống thật nhanh, chẳng mấy chốc xung quanh công viên giải trí đã sáng rực các loại đèn đủ màu sắc. 
Trong tay Thời Tiêu cầm một cây kẹo đường, hôm nay chơi đùa cả một ngày. Vì vậy, khuôn mặt yêu kiều biếng nhác vốn dĩ tràn đầy hưng phấn hiện tại đã mang theo nét mệt mỏi. 
Thật sự đi không nổi nữa rồi. 
Hai người đứng trong ánh sáng mờ ảo, Thời Tiêu vẫn còn nắm lấy tay Tần Dữ, tính khí nhỏ nổi lên không muốn đi nữa. 
Khuôn mặt Tần Dữ tự nhiên, tay cầm lấy băng đô phát sáng trực tiếp cài lên đầu Thời Tiêu. 
Thời Tiêu bỗng nhiên cảm nhận được cài đầu, có chút bối rối, ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt mềm mại thanh tú, sáng ngời xinh đẹp đeo chiếc băng đô có chiếc sừng quỷ màu đỏ [1] rẻ tiền trông có chút ngốc nghếch khó tả. 
"Anh mua nó khi nào vậy?" 
Ôi, tên bại hoại này không phải từ nãy đến giờ luôn dính với cô sao? Anh chạy đi mua thứ này khi nào vậy? 
"Vừa rồi." Anh mỉm cười nhẹ nhàng. 
Anh đưa tay ôm Thời Tiêu vào lòng, cúi đầu, thanh âm có chút bất đắc dĩ. Bên tai cô vang lên một âm thanh trầm thấp. 
"Mấy giờ rồi? Chơi chưa chán sao?" 
Thân nhiệt của anh gần sát người cô, thanh âm kề bên trêu chọc cô, chất giọng trầm ấm làm Thời Tiêu có chút tê dại không chịu được. 
"Đi ăn cơm thôi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tien-sinh-chi-nghi-yeu-duong/3391039/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.