Trên chiến trường hiện giờ, sức chiến đấu cơ bản là thế này –
Trước khi Bạch Ngân Tam bị trí tuệ nhân tạo xa luân chiến kéo dài chết, liên quân nhân loại dựa vào ưu thế địa lý “điện tử chân không” của Mân Côi Chi Tâm, trong khoảng thời gian ngắn, có thể miễn cưỡng chiến một trận với quân đoàn trí tuệ nhân tạo.
Mà quân đoàn trí tuệ nhân tạo không có cổng nối người cơ, có thể làm khắc tinh của người chip.
Liên quân nhân loại đều là người trần mắt thịt, tất cả thông tin đến từ ngũ quan lục cảm của chính mình, dưới mạng tinh thần gây ảo giác như hack game của người chip, cơ hồ không sức đánh trả.
Xét trên mức độ nào đó, Woolf là đúng, chỉ có trí tuệ nhân tạo không có kẽ hở, mới là dấu chấm hết cho đám người chip Quân Đoàn Tự Do.
“Bạch Ngân Tam!” Nước mắt chảy vào miệng Nagus, vừa mặn vừa chát, “Bỏ qua quân đoàn trí tuệ nhân tạo đi, các ngươi phân được chủ thứ hay không!”
Poisson Dương toát cả mồ hôi lạnh: “Chủ ý dở hơi gì vậy, đó là múc nước ra cho khỏi sôi Thống soái Nagus à!”
Khi Quân Đoàn Tự Do vừa bắt đầu xông vào trong liên quân, liên quân mới bị lừa gạt tình cảm phẫn nộ phản kích, đối phó Quân Đoàn Tự Do loại đội ngũ tinh thần lực cá nhân rất cao song kết hợp lại đánh trận rất nghiệp dư này, phương án tốt nhất đương nhiên là tách bọn họ ra, hình thành từng vòng vây nhỏ phân tán, sau đó lần lượt đánh bại.
Nhưng liệt thế ban đầu giống như cũng là Lâm Tĩnh Xu tính toán sẵn, bởi vì những vòng vây nhỏ này bây giờ đều đã thành ô che của Quân Đoàn Tự Do.
Nếu nói khi nãy là “Quân Đoàn Tự Do rơi vào vòng vây của liên quân nhân loại”, như vậy lúc này chính là, “liên quân thành áo bông ôm sát người của Quân Đoàn Tự Do”.
Liên quân nhân loại bị ảo giác quấy nhiễu vô cùng hỗn loạn, nhất thời căn bản chưa thể sắp xếp rõ ràng, như một cuộn chỉ quấn vào nhau, mà quân đoàn trí tuệ nhân tạo của Woolf hiển nhiên không định hợp tác với sinh vật carbon bậc thấp, chúng còn lâu mới quan tâm người ta chết hay sống, một khi thả cho Thừa Ảnh qua, nó sẽ lập tức nã pháo vào chiến trường, cứ như vậy, liên quân sẽ thành tấm khiên thịt người của người chip.
Chết người nhất là, chip lúc này đã một trời một vực với “chip Nha Phiến” ban đầu.
“Chip Nha Phiến” ban đầu có ngàn vạn mối liên hệ với Vườn Địa Đàng, tín đồ lúc đầu đều là bị mánh lới “thay thế phẩm của Vườn Địa Đàng” này lừa tới. Chip chỉ có tác dụng trong một khu vực rất nhỏ, ảo giác có thể tạo ra cũng chỉ vài loại thị ảo giác đơn giản, “Trái Cấm” Trạm Lư dùng đối phó Vườn Địa Đàng cũng có thể đối phó chip tương ứng.
Nhưng hơn hai mươi năm qua đi, chip đang cấp tốc tiến hóa, đến bây giờ nó đã hoàn toàn thoát khỏi cái bóng của Vườn Địa Đàng, triệt để vứt bỏ tư tưởng “cải tạo cơ thể, thúc đẩy tiến hóa” của Laura Gurdon, thành một thứ hoàn toàn bất đồng.
Lâm Tĩnh Xu đi quá xa trên con đường này, dù là tiến sĩ Harden ở đây, chắc cũng chỉ có thể đưa ra một phỏng đoán sơ bộ, không ai có thể nói rõ ràng quy luật và con đường người chip xâm lấn mạng tinh thần.
Lúc này cũng không có thời gian cho họ nghiên cứu tỉ mỉ. Quân Đoàn Tự Do thoải mái chân tay, như vào chỗ không người, nếu liên quân còn không nghĩ ra biện pháp tổ chức ngăn cản hữu hiệu, đám người chip lập tức có thể tiếp xúc đến lỗ hổng thời gian.
Khu lỗ hổng thời gian tự nhiên không hề là một cái ống như cống thoát nước, đây là một vùng không gian dị thường thời không vặn vẹo, cùng một thời gian sẽ sinh ra vô số “đường” như lốc xoáy, chúng có thể xuất hiện và sụp đổ bất cứ lúc nào. Công việc chủ yếu của đám Bạc Hà, chính là sau khi tiến vào một lối nào đó, cố hết sức duy trì sự ổn định cho đường này, đừng để sụp đổ khi đang đi nửa chừng.
Ngay cả một nhóm cơ giáp cùng tiến vào khu lỗ hổng thời gian cũng không nhất định sẽ vào cùng một đường, càng không cần nói đến vào từng nhóm, bởi vì đường đi khác nhau, thời gian mỗi người đi qua cũng khác nhau, chênh lệch một hai ngày là rất bình thường. Không nhất định ai vào trước sẽ ra trước.
Nói cách khác, một khi người chip bây giờ tiến vào khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, bên phía Turan sẽ không cách nào tách bọn họ và nạn dân Votaw ra, trong lỗ hổng thời gian hiện giờ có khoảng mười triệu người dân phi võ trang đang đi trên đường, nếu lúc này đơn phương đóng khu lỗ hổng thời gian tự nhiên, kết quả tất nhiên là ngọc nát đá tan, mười triệu người này và Quân Đoàn Tự Do cùng nhau bị xoắn nát trong thời không hỗn loạn. Mà nếu Turan không nhẫn tâm, như vậy người chip xuyên qua lạch trời, Thiên Hà Số 8 mới hòa bình chưa được mấy năm sẽ lại lần nữa bị cuốn vào chiến hỏa không ngừng nghỉ.
Hòa bình của một thiên hà và mạng sống của mấy chục triệu nạn dân hành tinh khác, lựa chọn ai vứt bỏ ai?
Đối với trí tuệ nhân tạo Woolf mà nói, đây là một đề cho không điểm.
Nhưng đối với liên quân nhân loại mà nói, gần như là đề toi mạng.
Cho nên tuyệt đối không thể để loại lựa chọn tàn khốc này xảy ra.
Lâm Tĩnh Xu mở hoàn toàn kênh truyền tin trên cơ giáp người chip, để mọi người không cần mật khẩu đã có thể nghe thấy nàng yêu ngôn hoặc chúng: “Chip cấp cao có thể hoàn toàn áp chế chip cấp thấp, chip cấp thấp có thể hoàn toàn áp chế người bình thường, loại sinh mạng nào hình thức cao cấp hơn, không phải nhìn là thấy sao, các vị? Có nghĩ tới hay không, bây giờ chỉ có các ngươi ngoan cố chống cự, các công dân dưới mặt đất đều đang tranh nhau gia nhập đế quốc chip?”
“Kỹ thuật chết rồi à?” Bayer gầm lên một tiếng, “Chặn cô ta!”
Song mọi người đều ôm đầu chạy như chuột trong đạn đạo dày đặc và pháo ion năng lượng cao, tạm thời không có thời gian để ý chuyện khác, chỉ có thể tiếp tục để nàng độc hại nghe nhìn: “Tiến hóa thành sinh mạng cao cấp hơn không tốt à? Người của ta sẽ nhanh chóng chiếm đại đa số trên mặt đất, đến lúc đó các phái thiểu số ngu xuẩn còn lại sẽ phát hiện, mình như lũ động vật hoang dã thiếu năng lực sinh tồn thời đại Địa Cầu cổ, trước mặt giống loài mạnh hơn, không gian sinh tồn không ngừng bị thu nhỏ, chỉ có thể tuyệt chủng.”
“Cho em một cơ giáp, Trạm Lư đi theo em!” Lục Tất Hành bỗng chốc quay đầu nói với Lâm Tĩnh Hằng, Trạm Lư lập tức biến thành tay máy, cuốn trên cánh tay cậu, “Em có một biện pháp, có thể thử xem, biết đâu em có thể không bị chip ảnh hưởng!”
“Cho dù em không bị chip ảnh hưởng, những người khác thì sao? Đoàn cận vệ mỗi người cho em một phát đạn đạo, em chịu được không?” Phản ứng đầu tiên của Lâm Tĩnh Hằng chính là phản đối, “Chưa từng nghe nói dùng Tổng trưởng hành chính làm cảm tử quân, không được.”
“Tĩnh Hằng!”
Hai người giằng co trong im lặng một lát.
Một cơ giáp liên quân phát nổ ở rất gần tàu chỉ huy.
Trên bản đồ tuyến đường vũ trụ, đám cơ giáp Quân Đoàn Tự Do cuốn đến khu lỗ hổng thời gian tự nhiên như vòi rồng, đã xuyên qua khu vực nguy hiểm liên quân vạch ra từ trước.
“Thống soái, sắp không cầm cự được rồi!”
Thái dương Lâm Tĩnh Hằng gồ lên gân xanh: “Cơ giáp không được, tôi cho em quyền điều khiển tàu chỉ huy – Trạm Lư, bao trùm lên mạng tinh thần của tàu chỉ huy.”
Lục Tất Hành sửng sốt, sau đó hiểu được ý hắn, cậu hỏi khẽ: “Như vậy mạo hiểm rất lớn, Thống soái à, một khi tàu chỉ huy bị bắn rơi, quân địch sẽ bớt việc – anh sẽ ở bên em chứ?”
Lâm Tĩnh Hằng nhìn quét qua cậu: “Bây giờ mọi người đều đang đi trên dây thép, thở chính là mạo hiểm…”
“Không,” Lục Tất Hành tiếp quản quyền lái tàu chỉ huy, ánh mắt lại không rời khỏi đôi mắt Lâm Tĩnh Hằng, “Em nói là – anh sẽ ở bên em chứ? Cho phép em dùng một chiếc nhẫn trói chặt anh, trong quy định của pháp luật, chia một nửa quãng đời còn lại cho em.”
Lâm Tĩnh Hằng cười khổ: “‘Quãng đời còn lại’ không khéo chỉ còn vài phút.”
“Còn lại một giây cũng là của em.”
Mạng tinh thần tu tu bổ bổ nhiều lần của Trạm Lư theo lời trải ra hết cỡ, bao trùm nửa Mân Côi Chi Tâm, vinh quang của thập đại danh kiếm còn đó.
Thừa Ảnh ở đằng xa giống như cảm giác được điều gì, nòng pháo vốn chỉ hướng một cơ giáp liên quân chần chừ giây lát, để người may mắn kia chạy thoát, trong số liệu khổng lồ của đám trí tuệ nhân tạo, vô số “Trạm Lư” lướt qua, hội tụ thành một tiếng thở dài đến từ sâu trong tăm tối.
Nhưng chủ nhân của Trạm Lư biết, công tác sửa chữa hạch cơ giáp Trạm Lư vẫn bị gác lại, sau khi Lâm Tĩnh Hằng trở về mới khởi động lại, đến giờ chưa hoàn thành, chỉ có thể bảnh một lúc, mạng tinh thần thiếu tính ổn định, lúc trước ở Votaw đối đầu Long Uyên đã sụp đổ một lần, may mà là Lâm Tĩnh Hằng, thay đổi đủ nhanh, đổi người khác lái thì không chết cũng chấn động não.
“Trạm Lư, làm phiền anh cố gắng thêm một lúc.”
Trạm Lư làm trí tuệ nhân tạo, là AI thành thật có một nói một, tuyệt đối không khoác lác, hắn trả lời trong mạng tinh thần: “Chỉ sợ không được đâu, hiệu trưởng Lục, tôi còn chưa chuẩn bị tốt, nhưng mà tôi có thể cố gắng báo động cho thầy trước khi sụp đổ.”
Cơ giáp chưa chuẩn bị tốt và người lái chưa chuẩn bị tốt cùng bị bắt đi cày thay trâu, có thể so với tổ hợp tàn tật hai người ba chân, mạng tinh thần khổng lồ đồng thời bao trùm cơ giáp người chip và cơ giáp liên quân, người chip lập tức cảnh giác, đồng thời có ba bốn mạng tinh thần cố gắng tạo ảo giác cho cậu khi tranh đoạt quyền điều khiển Trạm Lư.
Chip trên người Lục Tất Hành mặc dù đã bỏ mọi công năng giao hỗ với bên ngoài, lúc này lại như một thần vật trấn trạch, loại bỏ tất thảy quấy nhiễu. Ngay lập tức, cảm quan cực kỳ nhạy bén của cậu mở rộng theo mạng tinh thần, Lục Tất Hành vui mừng phát hiện ra rằng cậu có thể thông qua mạng tinh thần “nhìn thấy” mạng tinh thần của những cơ giáp liên quân nào bị chip quấy nhiễu!
Ngay sau đó, Lục Tất Hành lợi dụng quyền hạn của tàu chỉ huy, đồng thời hạ chỉ lệnh trực tiếp cho một số cơ giáp bị quấy nhiễu: “Người lái giao ra quyền hạn mạng tinh thần!”
Các người lái cơ giáp đang sứt đầu mẻ trán, rốt cuộc nghe thấy một mệnh lệnh chuẩn xác, bản năng tuân theo, đồng loạt “nhảy” xuống mạng tinh thần, Lục Tất Hành lợi dụng Trạm Lư tiếp quản viễn trình, vô cùng chặt chẽ, chip đụng vào chip, lập tức như dòng điện chạy lung tung đụng vào vật cách điện.
Nhưng Lục Tất Hành cũng không phải là robot, không thể nào viễn trình mang nhiều mạng tinh thần như vậy trong sự vây công, khi những quyền hạn đó đồng thời rơi vào tay cậu, cậu cảm thấy sọ não mình như bị dùng búa bạo lực đập toác, “Ong” một tiếng: “Người lái dự phòng đón lấy!”
Chưa dứt lời, cậu đã bị ép bắn ra, may mà liên quân lúc này rút đến Mân Côi Chi Tâm đều là tinh anh, hơn một nửa phản ứng được, người lái dự phòng đón lại mạng tinh thần đã “tiêu độc”, chẳng cần phân phó, nhân giây lát tỉnh táo, lập tức chĩa nòng pháo vào cơ giáp người chip gần nhất.
Tiên phong Quân Đoàn Tự Do đã áp sát lối vào khu lỗ hổng thời gian trong lúc chỉ mành treo chuông vừa vặn bị bắn rơi!
Trước mắt Lục Tất Hành tối sầm, chỉ chốc lát mà sống lưng cậu đã ướt sũng mồ hôi lạnh.
“Các vị,” Cậu thở hồng hộc, nói trong kênh truyền tin, “Quấy nhiễu của người chip đối với chứng não rỗng tác dụng có hạn, rất may mắn, chứng não rỗng là đặc sản Thiên Hà Số 8, tôi là Tổng trưởng hành chính, rỗng không thuần túy lắm, nhưng ngày bé do bị bệnh mà có một chút bệnh trạng chứng não rỗng.”
Các Thống soái quân trung ương tập thể hít sâu một hơi.
Lục Tín, tướng lĩnh vũ trụ kiệt xuất có một không hai, con trai ông lại nói mình là chứng não rỗng!
Mà chứng não rỗng năm xưa liên minh nghe thấy biến sắc, lúc này lại thành phao cứu mạng!
Nagus véo mình một cái, cảm thấy thế giới đã biến thành kính vạn hoa xoay tròn thần tốc, thay đổi chóng cả mặt.
“Tôi bây giờ có thể thông qua mạng tinh thần của Trạm Lư quét được chiến hữu bên ta có tình huống bất thường, bởi vậy chúng ta có thể thao tác như vừa rồi, người lái bị quấy nhiễu sau khi bị chỉ đích danh lập tức giao quyền cho tôi, tôi có thể tiêu trừ ảnh hưởng của chip,” Lục Tất Hành tiếp tục nói, “Nhưng tôi không thể đồng thời quấy nhiễu, tinh thần lực cũng rất có hạn, vậy nên người lái dự phòng hãy chuẩn bị sẵn sàng, tôi tối đa chỉ có thể giữ vững trong tích tắc.”
Liên quân: “…”
Chứng não rỗng vậy mà có thể lái được cơ giáp, còn có thể viễn trình gánh nhiều mạng tinh thần cơ giáp, thật sự giống như người không có đôi tay dùng chân chơi piano vậy!
Lâm Tĩnh Hằng nhìn cậu một cái, biết cậu đang nói nhăng nói cuội, chỉ cười mà không nói gì.
Chứng não rỗng quả thật có thể lái cơ giáp, Thiên Hà Số 8 thậm chí có quân chứng não rỗng chuyên môn, nhưng không có tinh thần lực cao như ăn gian, căn bản không thể khống chế mạng tinh thần vô cùng phức tạp lại đặc biệt thiếu ổn định của Trạm Lư.
Lục Tất Hành rốt cuộc vẫn giữ lại bí mật về chip, bịt chết đường tiến hóa nhân loại trong kế hoạch Nữ Oa.
Lục Tất Hành bấm hắn một phát, lau hết mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay lên áo sơ mi của Thống soái: “Như vậy các vị, thời điểm chúng ta phản kích đã đến rồi.”
Quân phản kháng của các đại thiên hà trước tấn công tinh thần của người chip liên tiếp bại lui, song càng nhiều người không hề như Lâm Tĩnh Xu bắn tiếng đe dọa, gia nhập người chip để không bị bức hại, họ vẫn đang du kích, vẫn đang đấu tranh.
Thiên Hà Số 2.
Alisa quản lý ký túc xá Đại học Công Nghệ hộ tống các học sinh tới hậu phương quân phản kháng lâm thời thành lập, một cách tự nhiên gia nhập quân phản kháng.
Alisa giáo dục cao đẳng học y khoa, tiếc rằng thiên tư có hạn, thành tích bình thường. Người làm công tác y học đương đại, đều là nghiên cứu viên và chuyên gia tinh anh trong lĩnh vực này, việc chữa trị bình thường đã giao cho robot hoàn thành, bởi vậy những sinh viên y khoa tư chất bình bình đều đổi nghề.
Alisa vốn cho rằng mình đã chọn sai nghề, không ngờ còn có một ngày có tác dụng – trong quân phản kháng không đủ thiết bị y tế, cần rất nhiều nhân lực bổ sung, cô thành một bác sĩ tùy quân.
Lúc này, cô mệt lử người, hưởng ứng triệu tập, rảo bước đến phòng họp: “Có chuyện gì vậy?”
Trong phòng họp đứng một loạt bác sĩ tùy quân sắc mặt nghiêm trọng, bên cạnh là vài sĩ quan quân phản kháng, trên chiếc bàn chính giữa có mấy con chip.
“Các anh đang làm gì vậy?”
“Không bị ảo giác của người chip ảnh hưởng, chỉ có người chip.” Một sĩ quan trẻ tuổi nói, “Tôi sẵn sàng nhận tiêm vào, thử xem.”
Ngũ quan của một bác sĩ sắp trượt khỏi mặt: “Nói bậy nói bạ, đặc tính của chip sinh vật là phục tùng vô điều kiện chip cấp cao, cậu tiêm chip vào, căn bản không thể tính là người của chúng ta, hành vi và suy nghĩ căn bản không thể tự chủ, còn đánh cái gì!”
“Không,” Viên sĩ quan kia nói, “Tôi đã quan sát, người chip không phải là mỗi giờ mỗi phút đều không thể tự chủ, khi người chip đẳng cấp cao không hạ mệnh lệnh, bọn họ không có gì khác biệt với người bình thường.”
Alisa chần chừ giây lát: “Quả thật, đây cũng là mánh lới bọn họ tuyên truyền chip – không ảnh hưởng cuộc sống bình thường.”
Viên sĩ quan nói: “Vậy nên kế hoạch của tôi là đánh lén ‘một lần duy nhất’, phái người tự nguyện nhận tiêm chip, ngụy trang thành Quân Đoàn Tự Do, phát động tập kích bất ngờ trước khi đối phương phát hiện…”
Vị bác sĩ vừa phản đối nói: “Sau đó các cậu sẽ bị người chip đẳng cấp cao khống chế.”
“Nên mới nói là đánh lén ‘một lần duy nhất’. Chúng ta tiêu diệt sinh lực quân địch, sau đó giải quyết mình trước khi bị khống chế, nếu kịp thì mổ lấy chip ra, không kịp thì lập kế hoạch sẵn,” Viên sĩ quan nhìn bác sĩ, chỉ vào cổ mình thoáng nở nụ cười, “Nã một phát súng vào đây.”
Bác sĩ sửng sốt, nhất thời không nói nên lời.
Alisa thì thào: “Ý cậu là gì, muốn dùng mạng người lấp vào à?”
“Các vị,” Viên sĩ quan trẻ tuổi nhìn cô một cái thật sâu, “Phía trước đã không còn đường.”
Người phụ trách quân phản kháng Thiên Hà Số 2 đặt tay lên bình nuôi mấy con chip bảo tồn kia, rất lâu, thở dài nặng nề.
Thế là một cuộc phản kích theo kiểu tuẫn đạo bắt đầu từ Thiên Hà Số 2, nhanh chóng mở rộng sang quân phản kháng của các thiên hà khác.
Trong hàng tỉ ngân hà, hiện lên những người đi chịu chết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]