Tác dụng phụ của thuốc thư giãn quá liều – huyết áp tăng vọt, như muốn căng nhục thể ra, máu như dung nham chảy qua mỗi một khớp xương, thiêu tan xương cốt, Lâm Tĩnh Hằng dường như nghe thấy tiếng trái tim mình nứt toác. Mạch máu mảnh như sợi lông khó có thể chịu được nứt ra, mũi chảy máu, hắn vô thức hít vào một hơi, chút máu này liền sặc hết vào họng, ho đến ruột gan đứt từng khúc, đưa tay bịt, bọt máu rướm qua kẽ ngón tay chảy ra ngoài.
Lục Tất Hành sợ hết hồn hết vía, lao tới ôm lấy hắn: “Khoang y tế!”
Lâm Tĩnh Hằng bớt một tay đẩy cậu ra, ậm ừ nói một câu: “Không cần.”
Hắn tùy ý lau đại hai cái, lại cầm máy móc y tế đơn giản từng xử lý rạn xương cho hắn, khàn khàn nói: “Mạch máu vỡ cục bộ, xử lý qua giúp ta.”
Máu mũi ngược lại không phải bệnh nặng, chẳng nhằm nhò gì, một chút sương phun là có thể giải quyết, Lâm Tĩnh Hằng mặt không biểu cảm cởi áo ngoài dính máu ném cho Trạm Lư, nhưng cổ áo sơ mi vẫn dính một ít, vết máu nhanh chóng khô đi, thành màu rỉ sắt loang lổ.
“Tĩnh Hằng,” Lục Tất Hành hạ giọng nói, “Anh vào khoang y tế nằm một lúc được không, em cầu xin anh đấy.”
“Cầu xin anh” trong miệng Lục Tất Hành trước nay là một chìa khóa vạn năng, đánh đâu thắng đó, chỉ cần cậu nói, bất kể đi theo sau là yêu cầu vô lý cỡ nào, Lâm Tĩnh Hằng hầu như chưa từng từ chối.
Nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162621/quyen-6-chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.