Chương 119: Cơn Thịnh Nộ Của Kẻ Sáng Tạo
Tiền Đồn Thần Nông đổ nát.
"GRÀ... A A A A A A!"
Tuấn gầm lên, một tiếng gầm không phải của con người, mà là của thép bị nung chảy và của gỗ bị bẻ gãy.
Cơ thể anh co giật dữ dội. Sự Tái Sinh 'Mầm Thép' là một quá trình đau đớn không thể tưởng tượng. Những sợi rễ cây của Lan, mang theo năng lượng sống 'Mầm Xanh', không chỉ vá vết thương. Chúng đâm thẳng vào thanh cốt thép đang găm trong vai anh.
Kim loại và Thực vật. Hai thái cực, giờ đây bị ép phải dung hợp.
Thanh cốt thép không bị đẩy ra. Nó bị đồng hóa. Những sợi rễ cây quấn lấy nó, biến nó từ một vật thể chết, thành một "mạch sống" mới. Một luồng năng lượng xanh biếc, hòa lẫn với ánh kim loại bạc, chạy dọc cơ thể Tuấn.
"Đủ rồi! Lan! Em sẽ chết đó!" Cường 'Hỏa Long' gầm lên, cố gắng kéo Lan ra.
Nhưng Lan không dừng lại. Cô dồn hết sức lực, nước mắt và máu ứa ra. "EM NÓI LÀ ANH KHÔNG ĐƯỢC CHẾT!"
Và rồi, Tuấn mở bừng mắt. Đôi mắt anh không còn mệt mỏi. Chúng sáng rực. Một bên mắt màu xanh lục của sự sống. Một bên mắt màu xám bạc của kim loại.
Anh ngồi bật dậy. Thanh cốt thép vẫn ở đó, nhưng giờ nó là một phần của anh, như một bộ xương ngoài, phát ra ánh sáng.
Anh không cần thở. Anh cảm nhận được.
"My..." anh thì thầm. Anh cảm nhận được em gái mình. Anh cảm nhận được nỗi sợ hãi của cô bé, qua chính khẩu súng mà anh đã rèn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804968/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.