Dư Nhạc chán đến chết nằm ở trong xe một mình.
Kế hoạch của ông ta không hề thành công, tuy đã đổi được lưới ẩn giấu, nhưng Quý Tiểu Mãn vẫn không nói với ông ta được bao nhiêu. Cô ta không hề có chút tinh thần phấn chấn nào mà người trẻ tuổi nên có, nhìn từ góc độ nào cũng giống như một cái máy bán hàng tự động, toàn bộ quá trình không nói được mười chữ. Mà người phụ nữ trung niên xinh đẹp kia sau khi đi vào trong phòng liền không ra ngoài nữa.
Sau khi trùm lưới ẩn giấu và khóa lốp xe, chiếc xe đã dung nhập với đống phế liệu trong góc. Trừ khi dùng tay chạm vào, nếu không nhìn qua sẽ không hề có sơ hở. Dư Nhạc cứ nằm như vậy hai ba tiếng đồng hồ, miếng cá khô mặn chát trong miệng bắt đầu trở nên nhạt nhẽo.
Nhàm chán khiến đầu lưỡi ông ta tê mỏi.
Đột nhiên những tiếng va chạm chói tai và tiếng cọ sột soạt vang lên ở cửa xe. Dư Nhạc giật mình một cái, họng súng cô ta lên trước cả ánh mắt. Sau đó ông ta liền nhìn đến một cái bóng tròn vo đang cố sức nhảy đến vị trí cửa sổ xe, bốn cái chân nhỏ cố gắng muốn đập vỡ lớp kính, nhưng mà giây tiếp theo lại bất đắc dĩ chậm rãi trượt xuống đất cái rầm.
Tiếp theo là những tiếng cạc cạc tủi thân truyền đến từ ngoài xe.
Dư Nhạc hé cửa xe ra một chút để Châu Sắt đang nhảy tưng tưng chui vào. Ông ta im lặng đối diện với máy móc sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/2016182/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.