Tay chân giả của Quý Tiểu Mãn giống như côn trùng sắt thép. Nói một cách chính xác hơn thì chúng không giống của người bình thường lắm, mà giống như bị biến hình hơn. Ngón tay kim loại nhỏ mà sắc bén, thậm chí cô ta còn có thể sử dụng chúng như một cây kim. Khớp xương được khảm vào cơ thể một cách tinh tế hoạt động không phát ra tiếng động nào, chất kim loại kia tựa như có được sinh mệnh. 
Bây giờ cô ta đang cầm một cây thước kim loại hình dáng vặn vẹo phác họa lên tờ giấy hơi bẩn. Sau khi nói xong khoảng mười giây mà không được đáp lại, Quý Tiểu Mãn mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Nguyễn Nhàn đang yên lặng không nói gì. 
Cô chủ tiệm trẻ tuổi này vốn đã lùn, lúc nói chuyện với người ta lại không thích ngẩng đầu. Có thể nói ngũ quan của cô ta khá thanh tú, nhưng bởi vì cái thói quen này nên có vẻ hơi âm trầm, mang đến người ta một loại cảm giác rất không thân thiện. 
"Mục đích của tôi rất riêng tư, tôi không muốn nói. Tóm lại tôi sẽ không làm chuyện gì xấu, nói thế nào cũng sẽ không xấu hơn Tiễn Nhất Canh." Cô ta nói, đặt cây bút sắp hết mực xuống bàn. "Không đồng ý tôi cũng hiểu được, đây không phải là một chuyện dễ dàng." 
"Chế tạo ra bất kỳ người nào." Nguyễn Nhàn lặp lại câu nói của Quý Tiểu Mãn. 
"Đúng vậy, chỉ cần anh có đầy đủ thông tin. Không khác mấy so với việc làm giả một bức tranh sơn dầu." Giọng nói của Quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/2016180/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.