"Đội trưởng Tề, không đủ vật liệu." Một đội viên đội tuần tra nhanh chóng chạy tới.
"Không phải đều đã phân chia đủ hết rồi sao?" Tề Nhân Phương nghe thấy lời này, nhịn không được trừng mắt nhìn đội viên kia. Vật liệu này rất quý giá, dùng để gia tăng lớp phòng ngự, trong lòng mỗi cư dân nhà an toàn đều biết rất rõ. Chỉ cần có một người dám duỗi móng vuốt thì sẽ có vô số người xách đao tới chém. Nơi nào mỏng dày gì cũng đều có khả năng ảnh hưởng đến tổng thể, vì vậy nên công việc của mọi người đều được phân chia vô cùng tỉ mỉ, chỉ cần kiên nhẫn và thời gian, căn bản không cần bao nhiêu kỹ thuật.
"Đúng là đã phân chia đủ." Đội viên kia có chút bất đắc dĩ, "Nhưng có một căn phòng vừa được xây lại mấy ngày trước, diện tích đã tăng lên, tất nhiên sẽ không đủ phấn. Chủ nhân phòng ở cũng có báo lên trên theo quy định, nhưng đã tới nước này rồi mà hắn vẫn không tính toán diện tích của căn phòng, cho rằng phía trên đã suy xét, hiện giờ muốn bắt đầu trát phấn thì mới phát hiện không đủ số lượng."
"Cứ từ từ, để tôi đi nói với cấp trên, hẳn là còn dư lại một chút." Tề Nhân Phương trầm tư một lát, đành phải đuổi cấp dưới đi.
"Làm phiền đội trưởng rồi."
"Đội trưởng Tề, anh đi đâu vậy?" Một người bộ đội thấy Tề Nhân Phương tính rời đi thì hô một câu.
Trong lòng Tề Nhân Phương có chút không vui, hôm nay những binh lính này không có mệnh lệnh gì mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tong-su/777080/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.