Lâm Ẩm Vô nghe được tiếng hoan hô bên ngoài.
Hắn ló đầu ra, nhìn một đám người vui vui vẻ vẻ vây lại với nhau, chính giữa là ba cái đầu khổng lồ của mấy con Dương Tuyển thú. Nhìn dáng vẻ bọn họ thì có lẽ đã thuận lợi giải quyết mọi chuyện rồi.
Có điểm ngoài dự đoán, nhưng chung quy cũng là nhờ dự kiến của hắn.
Lâm Ẩm Vô khẽ cười một tiếng, duỗi tay đóng cửa sổ lại, vẫn là để Yến Thừa Cựu cao hứng tối nay đi.
Là công thần giết chết ba con Dương Tuyển thú nhưng Yến Thừa Cựu chỉ cần một ít thịt trên người bọn nó, đến lúc xử lý xong thì đưa tới chỗ cậu là được, nếu nó bị làm thành thuốc đặc hiệu thì cậu tất nhiên cũng sẽ có một phần.
Giải trừ cảnh báo, mang ba con Dương Tuyển thú đều bị giết chết trở về, bên trên cũng không có tính toán dấu diếm thắng lợi lớn như vậy, ngược lại còn làm cho cư dân của nhà an toàn hưởng thụ chiến thắng trong nháy mắt này. Bọn họ sống trong tận thế một năm, gần như không có cái gì để giải trí, mấy ngày nay hết phát bệnh thì đến gia tăng lớp phòng ngự suốt đêm, mấy tòa núi lớn liên tiếp đè lên vai mọi người, cấp bách yêu cầu một lần phát tiết, cũng yêu cầu một hy vọng chiến thắng.
Mà đại khái Yến Thừa Cựu chính là người như vậy.
Một thanh niên gầy yếu lại đơn thương độc mã giải quyết một con Dương Tuyển thú, còn có thể giúp bộ đội giết một con khác, người như vậy nếu được "đóng gói"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tong-su/777081/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.